Trong chương trình Tiếng Việt lớp 4, dạng bài văn miêu tả con vật là một nội dung quan trọng giúp học sinh rèn luyện kỹ năng quan sát và biểu đạt cảm xúc. Đặc biệt, những con vật nuôi trong nhà như chó, mèo, gà, vịt, thỏ, chim… luôn là đề tài quen thuộc, gần gũi với các em. Dưới đây là tuyển tập những bài văn mẫu tả con vật nuôi trong nhà lớp 4 được viết sinh động, đúng bố cục và phù hợp với lứa tuổi. Các em có thể tham khảo để học hỏi cách miêu tả, mở rộng vốn từ và rèn luyện kỹ năng viết văn thật tự nhiên, giàu cảm xúc.
Bài văn tả con vật nuôi trong nhà lớp 4 mẫu 1
Trong gia đình em, chú chó Bông là con vật nuôi thân thiết và đáng yêu nhất. Mỗi ngày đi học về, hình ảnh đầu tiên em thấy là Bông chạy ra đón với chiếc đuôi vẫy tít mừng rỡ.
Bông có bộ lông màu trắng muốt, mềm mại như bông gòn. Thân hình chú vừa phải, không quá lớn nhưng nhanh nhẹn. Đôi tai cụp xuống, mỗi khi nghe tiếng động lạ lại dựng lên thật dễ thương. Đặc biệt, cặp mắt của Bông lúc nào cũng ánh lên vẻ thông minh và lanh lợi. Chiếc mũi đen bóng ươn ướt luôn ngửi khắp nơi, giúp chú đánh hơi rất giỏi. Cái đuôi cong cong cứ vẫy qua vẫy lại mỗi khi thấy người thân. Bông là một chú chó rất khôn. Mỗi khi có người lạ đến gần cổng, chú sủa vang, vừa để canh nhà, vừa báo hiệu cho mọi người biết.
Buổi tối, Bông thường nằm cạnh cửa, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên như đang lắng nghe. Mỗi lần em buồn, em ngồi xuống vuốt ve Bông, chú nằm yên, dụi đầu vào lòng em như muốn an ủi. Những hôm trời mưa, em thường lấy áo mưa cũ che cho Bông để chú không bị lạnh. Bông cũng rất yêu quý em, lúc nào cũng quanh quẩn bên em như hình với bóng.
Em yêu Bông không chỉ vì chú là con vật nuôi trung thành, mà còn vì tình cảm mà chú dành cho cả gia đình. Bông giống như một thành viên nhỏ trong nhà, luôn mang lại niềm vui và sự gắn bó.
Bài văn tả con vật nuôi trong nhà lớp 4 mẫu 2
Nhà em có nuôi một chú mèo tên là Miu, đó là con vật em yêu quý nhất. Miu không chỉ dễ thương mà còn là một “dũng sĩ diệt chuột” chính hiệu trong nhà.
Miu có bộ lông mịn và dày, ba màu vàng, trắng và đen xen kẽ nhau tạo nên vẻ ngoài vô cùng xinh xắn. Mỗi lần em vuốt ve, lông của Miu mềm mượt như nhung. Đôi mắt của Miu tròn xoe, màu xanh ngọc bích, sáng lấp lánh, nhất là vào ban đêm. Cái mũi nhỏ xinh màu hồng phớt, lúc nào cũng ươn ướt, ngửi ngửi như đang tìm kiếm mùi chuột. Bốn chân nhỏ nhưng rất nhanh nhẹn, đặc biệt là móng vuốt có thể thu vào, duỗi ra rất linh hoạt.
Miu rất thích nằm sưởi nắng ngoài sân hoặc nằm cuộn tròn trong lòng em. Những lúc trời lạnh, Miu chui vào chăn, rúc vào lòng em mà kêu “meo meo” nhỏ nhẹ. Mỗi lần em đi học về, Miu chạy ra đón, cọ người vào chân em như thể muốn nói “em nhớ chị lắm!”. Khi đêm xuống, Miu rón rén đi khắp nhà tìm chuột. Có lần em đang ngủ, bỗng nghe tiếng Miu kêu gừ gừ rồi thấy chú ta tha xác một con chuột ra sân như muốn khoe chiến tích.
Miu không chỉ giúp giữ nhà sạch sẽ mà còn là người bạn nhỏ luôn bên em mỗi ngày. Em rất yêu Miu và luôn coi chú như một thành viên thân thiết trong gia đình mình.
Bài văn tả con vật nuôi trong nhà lớp 4 mẫu 3
Trong vườn nhà ông em có một con gà trống to đẹp mà em rất yêu quý. Em gọi nó bằng cái tên thân mật là “Vua Gà” vì dáng vẻ oai phong và nổi bật của nó trong đàn.
Vua Gà có bộ lông màu đỏ nâu pha ánh vàng óng ả như ánh mặt trời. Mỗi lần nó vươn cánh, cả thân mình như phát sáng trong nắng sớm. Cái mào đỏ tươi, to và dựng đứng như một vương miện. Đôi mắt nhỏ nhưng sáng, tròn, ánh lên vẻ nhanh nhẹn. Chiếc mỏ nhọn, khỏe mạnh, và cặp chân màu vàng có móng sắc nhọn giúp chú bảo vệ đàn gà. Mỗi sáng tinh mơ, chú lại cất tiếng gáy “ò ó o…” vang khắp xóm, như chiếc chuông báo thức cho cả ông bà và em.
Chú gà rất oai vệ, đi lại từ tốn, ngẩng cao đầu, đôi khi cất tiếng gọi lũ gà mái theo sau. Có lần, một con gà trống lạ lạc vào vườn, Vua Gà đã xù lông, lao ra đuổi ngay để bảo vệ lãnh thổ. Lúc rảnh, ông em hay rắc thóc ra sân, em và ông cùng ngồi ngắm đàn gà ăn, nghe tiếng lạch cạch vui tai. Trong đó, Vua Gà luôn ăn sau cùng, nhường thức ăn cho những con gà nhỏ hơn.
Em rất quý con gà trống của ông em. Mỗi lần về quê, em đều dành thời gian chơi với chú. Với em, chú không chỉ là con vật nuôi mà còn là hình ảnh tượng trưng cho làng quê yên bình, gần gũi.
Bài văn tả con vật nuôi trong nhà lớp 4 mẫu 4
Trong số những con vật nhà em nuôi, em thích nhất là con vịt tên Béo. Đó là con vịt dễ thương và hiền lành nhất trong đàn.
Béo có thân hình mập mạp, tròn như trái bóng. Bộ lông trắng muốt, mượt mà, đặc biệt sạch sẽ vì Béo rất thích tắm. Chiếc mỏ vịt bẹt, màu vàng, luôn phát ra những tiếng “cạp cạp” mỗi khi đói. Đôi mắt tròn đen láy luôn đảo liên tục. Hai cái chân ngắn, màu cam, có màng, giúp Béo bơi rất giỏi. Mỗi lần em thả vịt ra ao, Béo tung tăng bơi lội, lặn lên lặn xuống trông rất vui mắt.
Béo rất ham ăn và tinh nghịch. Mỗi khi em cầm thau cám ra sân, Béo là con chạy nhanh nhất, vừa chạy vừa kêu to như đang đòi phần. Sau khi ăn no, Béo nằm nghỉ dưới bóng cây, thi thoảng lại ngẩng cổ lên kêu “cạp cạp” như trò chuyện với em. Có hôm em quên cho ăn đúng giờ, Béo còn đi tìm em khắp sân, cọ đầu vào chân em như nhắc nhở.
Em rất quý Béo vì chú không chỉ dễ thương mà còn mang đến nhiều tiếng cười cho cả gia đình. Mỗi lần nhìn Béo bơi lội tung tăng là em thấy lòng mình nhẹ nhõm, vui tươi hơn rất nhiều.
Bài văn tả con vật nuôi trong nhà lớp 4 mẫu 5
Trong kỳ nghỉ hè vừa rồi, em được về quê chơi và làm quen với một chú heo con rất dễ thương ở nhà bác. Em đặt tên cho chú là Mập Ú.
Mập Ú có làn da hồng hồng, mịn màng và sạch sẽ. Thân hình chú tròn trịa, chân ngắn, đi lúc lắc trông rất ngộ nghĩnh. Cái mõm dài thường xuyên hít hít vào đất như đang tìm kho báu. Đôi tai to, lúc nào cũng vểnh lên nghe ngóng. Đặc biệt là chiếc đuôi xoăn tít như cái lò xo lúc nào cũng ngoe nguẩy.
Chú rất thích ăn. Mỗi khi bác em mang thức ăn ra, Mập Ú chạy tới đầu tiên, kêu “ụt ịt” và mổ lia lịa vào máng. Sau khi ăn no, chú nằm lăn ra nền xi măng, mắt lim dim ngủ ngon lành. Em thích nhất là lúc được tắm cho chú. Mỗi lần em xịt nước, Mập Ú lăn qua lăn lại, ngọ nguậy tỏ vẻ sung sướng.
Dù chỉ chơi với Mập Ú vài tuần, em đã rất quý chú. Chú heo nhỏ ấy đã để lại trong em nhiều kỷ niệm vui vẻ và dễ thương. Em mong sớm được về quê để gặp lại người bạn mũm mĩm đáng yêu này.
Bài văn tả con vật nuôi trong nhà lớp 4 mẫu 6
Ở nhà, em có nuôi một con chim sáo nhỏ xinh tên là Vành Khuyên. Đó là món quà mà bố tặng em sau chuyến công tác, và cũng là người bạn nhỏ mỗi sáng sớm của em.
Vành Khuyên có bộ lông đen bóng mượt, mỗi khi ánh nắng chiếu vào lại ánh lên như nhung. Cặp mắt tròn xoe, linh hoạt, viền quanh là một vòng lông trắng như đeo kính. Chiếc mỏ nhọn, hơi cong và có màu vàng nhạt. Đôi chân nhỏ, nhưng bám rất chắc vào thanh gỗ trong lồng. Em đặt một cái chuông nhỏ trong lồng, Vành Khuyên rất thích mổ vào đó tạo thành những tiếng leng keng vui tai.
Mỗi sáng, em thường dậy sớm, mở áo trùm lồng chim. Ngay khi ánh sáng lọt vào, Vành Khuyên lại líu lo những khúc nhạc vui vẻ. Chú hót rất hay, khi cao vút, lúc ríu rít nhẹ nhàng như trò chuyện. Em thường nói chuyện với chú, lặp đi lặp lại vài từ, và thật kỳ diệu, sau vài tuần Vành Khuyên đã biết nói “xin chào” và “bé ngoan”. Mỗi khi có khách đến chơi, chú lại làm “ảo thuật” bằng cách cất tiếng chào khiến ai cũng ngạc nhiên thích thú.
Em rất yêu Vành Khuyên. Chú chim nhỏ không chỉ biết nói, biết hót mà còn mang lại cho em thật nhiều niềm vui mỗi ngày.
Bài văn tả con vật nuôi trong nhà lớp 4 mẫu 7
Một trong những con vật em yêu thích nhất là chú thỏ trắng tinh mà bố mua tặng em vào dịp sinh nhật. Em đặt tên cho chú là Bông.
Bông có bộ lông trắng như tuyết, mịn màng như bông gòn. Đôi mắt chú màu hồng nhạt, long lanh như hai viên ngọc nhỏ. Cái mũi bé xíu lúc nào cũng động đậy, hít hít một cách đáng yêu. Đôi tai dài, thỉnh thoảng vểnh lên nghe ngóng rồi cụp xuống nhẹ nhàng. Bốn chân ngắn, nhưng chú nhảy rất nhanh và linh hoạt.
Em nuôi Bông trong một chiếc lồng gỗ rộng, lót đầy cỏ khô. Mỗi ngày, em cho chú ăn cà rốt, rau muống, lá bắp cải. Bông ăn rất ngoan, không bao giờ bỏ bữa. Sau khi ăn no, chú cuộn tròn nằm ngủ, thỉnh thoảng nhúc nhích như đang mơ. Có hôm, em thả chú ra sân, Bông chạy nhảy tung tăng khắp nơi rồi lại lăn ra nghỉ dưới bóng cây.
Bông không chỉ dễ thương mà còn rất ngoan ngoãn, nghe lời. Em luôn chăm sóc chú thật cẩn thận và hy vọng sẽ nuôi chú thật khỏe mạnh, lớn nhanh.
Bài văn tả con vật nuôi trong nhà lớp 4 mẫu 8
Nhà em nuôi nhiều gà, nhưng em đặc biệt yêu quý một con gà mái đang ấp trứng. Nó là một người mẹ thực sự chăm chỉ và tận tụy.
Chị gà mái có bộ lông màu nâu pha vàng, trông rất ấm áp. Cái mào nhỏ đỏ tươi, đôi mắt sáng và hiền lành. Mỏ ngắn, màu vàng nhạt, thỉnh thoảng kêu “cục cục” khe khẽ. Đôi chân chắc khỏe, có móng cong, giúp chị đào ổ và giữ thăng bằng khi ấp. Ổ trứng được đặt trong một góc yên tĩnh của chuồng gà, lót rơm rất êm. Mỗi ngày, chị nằm im lặng ấp trứng, chỉ rời ổ khi ăn uống xong rồi lại quay về nhanh chóng.
Khi em đến gần, chị chỉ liếc nhìn nhẹ nhàng chứ không dữ như gà trống. Em thích nhất là mỗi buổi sáng, khi chị vươn cổ kêu nhẹ nhàng và vỗ cánh, rồi lại nằm xuống phủ ấm lên những quả trứng trắng muốt. Ông em bảo: “Gà mái ấp trứng rất biết hy sinh, nhịn ăn, nhịn uống để con nở ra được khỏe mạnh.”
Em mong đến ngày đàn gà con chào đời. Em sẽ chăm sóc cả mẹ gà và lũ gà con thật tốt, vì với em, chị gà mái ấy là một hình ảnh tuyệt đẹp của tình mẫu tử trong thế giới động vật.
Bài văn tả con vật nuôi trong nhà lớp 4 mẫu 9
Nhà bác em có một đàn chó con mới sinh, trong đó có một chú em đặc biệt thích. Em gọi chú là Cún Nhỏ – vì chú xinh xắn và ngoan ngoãn vô cùng.
Cún Nhỏ mới khoảng một tháng tuổi, thân hình bé xíu, mềm mại và rất nhẹ. Lông của chú màu nâu vàng, hơi xoăn, nhìn như một cục bông di động. Mắt chú tròn, to và lúc nào cũng ngơ ngác. Mỗi lần có tiếng động, tai chú dựng lên, người rụt lại vì sợ. Cái mũi nhỏ màu đen lúc nào cũng hít hít, và chiếc lưỡi hồng hay thè ra liếm tay em khi được bế lên. Cún Nhỏ rất thích chơi với anh chị trong đàn, lúc nào cũng chạy lon ton theo sau mẹ.
Mỗi khi em về quê, Cún Nhỏ chạy ra sủa mấy tiếng nhỏ, rồi mừng rỡ chui vào chân em. Em thường vuốt lưng, bế chú lên và chơi trò “trốn tìm”. Chú lăn lộn trên nền đất, cắn nhẹ tay em như đùa giỡn. Có hôm trời mưa, chú co mình trong chăn, ngủ say bên mẹ chó, trông thật ấm áp và đáng yêu.
Cún Nhỏ là người bạn nhỏ mà em yêu quý. Em mong khi lớn lên, chú vẫn hiền lành và gần gũi như bây giờ.
Bài văn tả con vật nuôi trong nhà lớp 4 mẫu 10
Vườn sau nhà em có nuôi một đôi ngỗng. Trong đó, con ngỗng trống là con vật khiến em vừa thích thú vừa nể phục vì dáng vẻ oai vệ và giọng kêu to vang.
Ngỗng có bộ lông màu trắng, dày và khá cứng. Cái cổ dài, cao vút như cần ăng-ten, lúc nào cũng vươn thẳng lên trời. Đầu ngỗng to, có cục u trên trán, chiếc mỏ dày, hơi cong và rất khỏe. Mỗi khi thấy người lạ đến gần, ngỗng liền giang cánh, hạ đầu và phát ra tiếng kêu “quác quác” rất lớn, như muốn xua đuổi. Đôi chân vàng, có màng, giúp ngỗng bơi dưới ao và chạy khá nhanh trên đất liền.
Dù vẻ ngoài có vẻ dữ dằn, nhưng ngỗng rất nghe lời ông em. Mỗi sáng, ông thả ngỗng ra sân, chú đi một vòng quanh vườn như người lính tuần tra. Em thường cho ngỗng ăn cám và rau muống, ngỗng kêu nhẹ nhàng để cảm ơn. Khi trời nóng, ngỗng được thả xuống ao, vươn cổ bơi khoan thai, đôi cánh phấp phới nước trông rất đẹp.
Con ngỗng không chỉ là vật nuôi giữ vườn mà còn là một hình ảnh rất đỗi thân quen, gần gũi với tuổi thơ em.
Bài văn tả con vật nuôi trong nhà lớp 4 mẫu 11
Ở góc sân nhà em, mẹ em đặt một cái thùng giấy lót chăn mềm để làm ổ cho mèo mẹ và đàn con nhỏ. Đó là một trong những hình ảnh khiến em cảm thấy xúc động và yêu thương nhất.
Mèo mẹ tên là Mun, có bộ lông màu đen tuyền, mượt mà. Thân hình thon gọn, dáng đi nhẹ nhàng, uyển chuyển. Mỗi lần bước đi, cái đuôi dài cong cong lúc lắc như cánh quạt nhỏ. Đôi mắt vàng nâu, to tròn và sắc sảo. Mun rất khéo chăm con. Mỗi lần cho con bú, cô nằm yên, duỗi người ra để cả bốn chú mèo con chen chúc vào tìm vú. Mèo con thì nhỏ xíu, nhắm tịt mắt, bộ lông còn lơ thơ, chỉ biết rúc vào lòng mẹ kêu “meo meo” nho nhỏ.
Mỗi lần có tiếng động lạ, Mun ngẩng đầu lên, mắt cảnh giác, sẵn sàng bảo vệ đàn con. Khi các con ngủ, Mun lại liếm lông cho từng bé một cách dịu dàng. Có lần em thử bế một chú mèo con lên, Mun liền tiến lại gần, dụi đầu vào tay em như nhắc nhở “trả con cho tôi”. Nhìn hình ảnh ấy, em càng thấm thía tình mẫu tử thiêng liêng ngay cả trong thế giới loài vật.
Em rất yêu mèo mẹ và đàn mèo con. Em mong chúng sẽ lớn thật nhanh, khỏe mạnh và sống vui vẻ cùng gia đình em.
Bài văn tả con vật nuôi trong nhà lớp 4 mẫu 12
Sau buổi học về, em chạy vào chuồng gà thì phát hiện một quả trứng đã nở. Từ đó, em có thêm một người bạn nhỏ – một chú gà con xinh xắn và đáng yêu vô cùng.
Chú gà con mới nở nên rất nhỏ, thân hình tròn lẳn như nắm tay. Lớp lông vàng óng, mềm mại như tơ, phủ toàn thân khiến chú như một cục bông biết đi. Đôi mắt nhỏ, đen lay láy, luôn đảo nhanh để quan sát. Cái mỏ bé tẹo, mỗi lần chú kêu “chiếp chiếp” là như gọi mẹ. Đôi chân chú ngắn ngủn, bước đi chệnh choạng, ngã lên ngã xuống rất ngộ nghĩnh.
Em lấy nắp hộp làm máng đựng tấm bánh mì nhỏ cho chú ăn, chú chạy lại mổ chóp chép rất vui tai. Mỗi khi có tiếng động, chú chạy lại núp vào góc chuồng hoặc rúc vào bụng mẹ gà. Có hôm em cho chú đứng lên tay, chú lại rỉa rỉa các ngón tay em như muốn nô đùa.
Dù còn nhỏ, nhưng chú gà con đã mang lại cho em rất nhiều niềm vui. Em luôn cố gắng chăm sóc chú cẩn thận để chú lớn nhanh, khỏe mạnh như những con gà khác trong đàn.
Bài văn tả con vật nuôi trong nhà lớp 4 mẫu 13
Về quê chơi cùng ông bà, em được làm quen với một con bò cái hiền lành mà ông em nuôi đã nhiều năm. Em gọi thân mật nó là Cô Bò.
Cô Bò có thân hình to lớn, da màu nâu nhạt. Lưng dài, bụng căng tròn và bước đi chậm rãi. Đôi mắt to và êm dịu, lúc nào cũng nhìn người bằng ánh nhìn hiền hậu. Cặp sừng ngắn cong nhẹ về phía sau. Mỗi lần đuổi ruồi, Cô Bò lại phe phẩy chiếc đuôi dài. Tiếng kêu “ò…ò…” trầm đục, vang vọng khắp cánh đồng quê.
Mỗi sáng, ông dắt Cô Bò ra đồng gặm cỏ. Chú ăn rất chậm rãi, thong dong. Trưa nắng, ông buộc chú dưới gốc cây to cho nghỉ ngơi. Em ngồi cạnh vỗ nhẹ lên lưng chú, nghe nhịp thở đều đều, cảm thấy rất yên bình. Cô Bò rất quen với em, mỗi lần em gọi là chú quay đầu lại kêu đáp.
Cô Bò không chỉ giúp ông bà kéo xe, đi cày mà còn là người bạn thân thiết của cả gia đình. Em yêu quý chú bò ấy bởi sự cần cù, hiền hậu và gắn bó với cuộc sống quê em.
Bài văn tả con vật nuôi trong nhà lớp 4 mẫu 14
Trong lần về thăm nhà bác ở vùng núi, em đã được làm quen với một chú dê con xinh xắn. Đó là lần đầu tiên em nhìn thấy dê ngoài đời, và em đã “phải lòng” nó ngay lập tức.
Chú dê có bộ lông trắng muốt, thỉnh thoảng điểm vài đốm đen trên lưng. Đôi tai dài, cụp xuống, ve vẩy mỗi khi chú di chuyển. Mắt dê có hình hơi vuông, trông rất đặc biệt. Hai chiếc sừng nhỏ mới nhú lên, cứng và nhọn. Dưới cằm chú còn có một chùm lông dài, bác em gọi là “râu dê”. Bốn chân thon dài, giúp chú chạy nhanh như gió trên các con dốc đá.
Chú dê rất hiếu động và thích leo trèo. Mỗi lần bác mở cửa chuồng, chú phóng như bay ra bãi cỏ, tìm những khóm lá tươi ngon để gặm. Chú kêu “be be” mỗi khi đói hoặc muốn chơi cùng người. Có hôm em dắt chú đi dạo quanh đồi, chú chạy phía trước, quay đầu lại như rủ em chạy theo.
Dù chỉ chơi với chú vài ngày, em đã rất yêu quý chú dê nhỏ. Em mong có ngày được nuôi một chú dê như vậy ngay tại nhà mình.
Bài văn tả con vật nuôi trong nhà lớp 4 mẫu 15
Trong phòng khách nhà em có một bể cá nhỏ xinh, trong đó con cá vàng mà em nuôi là sinh vật em yêu quý nhất. Em đặt tên cho nó là Cá Mặt Trời.
Cá Mặt Trời có thân hình thon dài, toàn thân phủ một lớp vảy vàng óng ánh, long lanh như dát vàng. Mỗi khi ánh đèn bể cá bật lên, vảy của nó lấp lánh như ánh mặt trời chiếu rọi dưới nước. Đôi mắt tròn, to và rất sáng. Cái miệng nhỏ xinh, mỗi khi bơi lại gần mặt nước là cứ chóp chép liên tục như đang trò chuyện.
Cá Mặt Trời bơi rất uyển chuyển, nhẹ nhàng. Cái đuôi dài, xòe như cánh quạt, mỗi khi quẫy nước tạo thành những gợn sóng đẹp mắt. Mỗi sáng, em thả vài hạt thức ăn xuống, cá bơi lại, đớp từng hạt một cách nhẹ nhàng. Em thường ngồi ngắm cá sau mỗi giờ học, cảm thấy thư giãn và vui vẻ.
Dù chỉ là một chú cá nhỏ, nhưng Cá Mặt Trời đã trở thành người bạn thân thiết của em. Em luôn cố gắng chăm sóc chú thật tốt để chú khỏe mạnh và sống thật lâu.
Xem thêm: