Tổng hợp 80+ mẫu văn tả mẹ lớp 5 ngắn, dài hay nhất

Mẹ luôn là người gần gũi, yêu thương và chăm sóc các em học sinh từng ngày. Hình ảnh người mẹ tảo tần, dịu dàng, luôn âm thầm hy sinh vì con cái là nguồn cảm hứng sâu sắc cho các em khi tập làm văn miêu tả. Qua tổng hợp 80+ mẫu văn tả mẹ lớp 5 ngắn từ phantichvanhoc.com , dài hay nhất học sinh không chỉ rèn luyện kỹ năng viết văn mà còn học cách miêu tả, thấu hiểu và bày tỏ tình cảm chân thành đối với người mẹ thân yêu của mình.

Bài văn tả mẹ lớp 5 ngắn mẫu 1

Trong trái tim em, mẹ là người tuyệt vời nhất. Mẹ không chỉ yêu thương mà còn là chỗ dựa vững chắc cho em. Em muốn kể về mẹ để mọi người biết mẹ đặc biệt thế nào.

Mẹ em năm nay gần bốn mươi tuổi, nhưng trông mẹ vẫn trẻ trung. Mẹ có dáng người nhỏ nhắn, làn da trắng hồng khỏe mạnh. Đôi mắt mẹ nâu ấm áp, luôn ánh lên sự dịu dàng. Em thích nhất là khi mẹ cười, nụ cười ấy như ánh nắng làm em thấy ấm áp. Mái tóc mẹ đen nhánh, dài ngang vai, thường buộc gọn gàng, thơm mùi dầu gội dịu nhẹ. Giọng nói mẹ trầm ấm, mỗi lần mẹ kể chuyện hay dạy em học, em đều cảm thấy thật dễ hiểu. Đôi bàn tay mẹ thon thả nhưng chai sần vì làm việc, từ nấu cơm, giặt giũ đến chăm sóc vườn rau sau nhà. Mẹ rất khéo léo, những món ăn mẹ nấu luôn thơm lừng, đặc biệt là món canh chua em thích nhất. Mẹ luôn bận rộn, sáng sớm chuẩn bị bữa sáng, tối kiểm tra bài tập cho em. Có lần em ốm, mẹ thức cả đêm chăm sóc, lo lắng, khiến em cảm nhận được tình yêu sâu đậm của mẹ. Mẹ còn dạy em cách sống lương thiện, biết chia sẻ với mọi người. Với em, mẹ như ánh mặt trời, soi sáng và sưởi ấm cuộc đời em mỗi ngày. Nhìn mẹ tần tảo, em càng muốn cố gắng học giỏi để mẹ vui.

Em yêu mẹ nhiều lắm. Mỗi lần ở bên mẹ, em thấy lòng thật hạnh phúc. Mẹ là người bạn lớn, mang lại niềm vui và động lực. Em mong mẹ mãi khỏe mạnh để luôn là chỗ dựa yêu thương của em.

Bài văn tả mẹ lớp 5 ngắn mẫu 2

Mẹ là người em yêu nhất trên đời. Mẹ luôn chăm sóc và dạy em những điều hay lẽ phải. Hôm nay, em muốn tả về mẹ để chia sẻ tình cảm của mình.

Mẹ em năm nay ba mươi lăm tuổi, dáng người cao dong dỏng. Mẹ có làn da ngăm khỏe khoắn, mái tóc nâu dài óng mượt, thường được mẹ búi cao. Đôi mắt mẹ đen láy, sáng long lanh, luôn nhìn em đầy yêu thương. Em thích nghe giọng mẹ hát ru, nhẹ nhàng như dòng suối mát. Đôi bàn tay mẹ gầy nhưng khéo léo, có thể làm mọi việc từ may vá, nấu ăn đến trồng hoa trước sân. Những khóm hoa mẹ trồng luôn rực rỡ, như chính tình yêu mẹ dành cho gia đình. Mẹ nấu ăn rất ngon, món thịt kho tàu của mẹ làm cả nhà em ai cũng mê. Mẹ luôn dậy sớm chuẩn bị bữa sáng, tối lại ngồi cạnh hướng dẫn em làm bài. Có lần em bị điểm kém, mẹ không trách mà nhẹ nhàng phân tích để em sửa sai. Mẹ còn kể chuyện về ông bà, dạy em biết trân trọng gia đình. Với em, mẹ như ngọn gió mát lành, luôn mang đến sự thoải mái và bình yên. Nhìn mẹ vất vả, em tự hứa sẽ học thật giỏi để mẹ tự hào.

Em yêu mẹ vô cùng. Mỗi khoảnh khắc bên mẹ đều là niềm vui lớn. Mẹ như ngọn lửa ấm, sưởi ấm lòng em. Em mong mẹ luôn khỏe mạnh, hạnh phúc để mãi ở bên em.

Bài văn tả mẹ lớp 5 ngắn mẫu 3

Mẹ là ánh sáng trong cuộc đời em. Mẹ luôn yêu thương và che chở cho em. Em muốn kể về mẹ để mọi người biết mẹ tuyệt vời ra sao.

Mẹ em năm nay ba mươi tám tuổi, dáng người cân đối. Mẹ có làn da trắng hồng, mái tóc đen dài thường xõa tự nhiên. Đôi mắt mẹ nâu sáng, như biết nói, luôn nhìn em với sự dịu dàng. Nụ cười mẹ rạng rỡ, làm em quên hết mệt mỏi. Giọng nói mẹ ấm áp, mỗi lần mẹ đọc truyện cho em nghe, em như lạc vào thế giới cổ tích. Đôi bàn tay mẹ mềm mại nhưng mạnh mẽ, có thể làm mọi việc từ nấu ăn, dọn dẹp đến giúp em làm đồ thủ công. Mẹ nấu món chè đậu xanh ngọt lịm, cả nhà ai cũng thích. Mẹ luôn bận rộn, sáng đi làm, chiều chăm lo gia đình. Có lần em bị sốt, mẹ lo lắng, đắp khăn mát cả đêm cho em. Mẹ còn dạy em cách đối xử tốt với bạn bè, biết giúp đỡ người khác. Với em, mẹ như dòng sông mát lành, luôn chảy êm đềm và nuôi dưỡng tâm hồn em. Nhìn mẹ chăm chỉ, em càng muốn học giỏi để mẹ vui lòng.

Em yêu mẹ nhiều lắm. Mỗi ngày bên mẹ là một ngày hạnh phúc. Mẹ là bầu trời xanh, che chở cho em. Em mong mẹ mãi khỏe mạnh để luôn là người em yêu quý nhất.

Bài văn tả mẹ lớp 5 ngắn mẫu 4

Mẹ là người em yêu quý nhất. Mẹ luôn ở bên, chăm sóc và dạy dỗ em trưởng thành. Em muốn tả về mẹ để bày tỏ lòng biết ơn của mình.

Mẹ em năm nay gần bốn mươi, nhưng trông mẹ vẫn trẻ trung. Mẹ có dáng người thon thả, làn da sáng mịn. Mái tóc mẹ nâu sẫm, dài ngang lưng, lúc nào cũng thơm mùi bồ kết. Đôi mắt mẹ đen long lanh, luôn ánh lên sự quan tâm. Em thích nghe mẹ kể chuyện, giọng mẹ nhẹ nhàng như khúc hát ru. Đôi bàn tay mẹ gầy, nhưng rất khéo léo, có thể nấu những bữa cơm ngon, đan áo len hay chăm sóc cây cối. Mẹ trồng một vườn hoa nhỏ trước nhà, những bông cúc vàng rực như chính nụ cười mẹ. Món bánh xèo mẹ làm là món em thích nhất, giòn tan và thơm lừng. Mẹ luôn kiên nhẫn, dù công việc bận rộn vẫn dành thời gian chơi với em. Có lần em làm vỡ bình hoa, mẹ không mắng mà nhẹ nhàng dạy em cách xin lỗi. Mẹ còn dạy em biết yêu thiên nhiên, trân trọng những điều nhỏ bé. Với em, mẹ như ngọn núi vững chãi, luôn che chở và dẫn đường.

Em yêu mẹ vô cùng. Mỗi khoảnh khắc bên mẹ đều thật quý giá. Mẹ là ánh trăng sáng, soi đường cho em. Em mong mẹ mãi khỏe mạnh để luôn ở bên em.

Bài văn tả mẹ lớp 5 ngắn mẫu 5

Mẹ là người đặc biệt nhất trong lòng em. Mẹ luôn yêu thương và hy sinh vì em. Hôm nay, em muốn kể về mẹ để mọi người biết mẹ tuyệt vời thế nào.

Mẹ em ba mươi sáu tuổi, dáng người nhỏ nhắn nhưng khỏe mạnh. Mẹ có làn da ngăm, mái tóc đen dài thường búi gọn. Đôi mắt mẹ nâu sáng, luôn nhìn em với sự dịu dàng và kiên nhẫn. Nụ cười mẹ như ánh nắng, làm em thấy lòng thật ấm áp. Giọng nói mẹ trong trẻo, mỗi lần mẹ hát, em như được nghe khúc nhạc quê hương. Đôi bàn tay mẹ chai sần vì làm việc, nhưng rất khéo léo, từ nấu ăn, may vá đến chăm sóc vườn rau. Mẹ nấu món cá kho tộ thơm lừng, cả nhà ai cũng mê. Mẹ luôn dậy sớm chuẩn bị bữa sáng, tối lại kiểm tra bài tập cho em. Có lần em buồn vì bị bạn hiểu lầm, mẹ an ủi và dạy em cách tha thứ. Mẹ còn kể chuyện về quê ngoại, dạy em biết yêu gia đình và quê hương. Với em, mẹ như cánh đồng lúa, luôn xanh tươi và nuôi dưỡng tâm hồn em. Nhìn mẹ vất vả, em càng muốn học giỏi để mẹ tự hào.

Em yêu mẹ nhiều lắm. Mỗi ngày bên mẹ là một ngày hạnh phúc. Mẹ là dòng sông mát, mang lại niềm vui. Em mong mẹ mãi khỏe mạnh để luôn bên em.

Bài văn tả mẹ lớp 5 ngắn mẫu 6

Mẹ là bầu trời xanh trong lòng em. Mẹ luôn chăm sóc và dạy em những điều tốt đẹp. Em muốn tả về mẹ để bày tỏ lòng yêu thương của mình.

Mẹ em năm nay ba mươi bảy tuổi, dáng người cân đối. Mẹ có làn da trắng, mái tóc nâu dài óng mượt, thường xõa tự nhiên. Đôi mắt mẹ đen sáng, như biết nói, luôn nhìn em đầy yêu thương. Nụ cười mẹ rạng rỡ, làm em quên hết buồn phiền. Giọng nói mẹ dịu dàng, mỗi lần mẹ kể chuyện cổ tích, em như lạc vào thế giới thần tiên. Đôi bàn tay mẹ mềm mại, nhưng mạnh mẽ, có thể làm mọi việc từ nấu ăn, dọn dẹp đến giúp em làm đồ chơi. Mẹ nấu món phở bò thơm lừng, cả nhà ai cũng thích. Mẹ luôn bận rộn, sáng đi làm, chiều lo cho gia đình. Có lần em bị điểm thấp, mẹ không trách mà nhẹ nhàng giúp em ôn bài. Mẹ còn dạy em cách trồng cây, biết yêu thiên nhiên và giúp đỡ người khác. Với em, mẹ như ngọn gió mát, luôn mang đến sự thoải mái và bình yên. Nhìn mẹ chăm chỉ, em càng muốn cố gắng để mẹ vui.

Em yêu mẹ vô cùng. Mỗi khoảnh khắc bên mẹ đều là niềm vui lớn. Mẹ là ánh mặt trời, sưởi ấm lòng em. Em mong mẹ mãi khỏe mạnh để luôn là chỗ dựa của em.

Bài văn tả mẹ lớp 5 ngắn mẫu 7

Mẹ là người em yêu quý nhất. Mẹ luôn ở bên, chăm sóc và hướng dẫn em. Hôm nay, em muốn kể về mẹ để chia sẻ tình cảm của mình.

Mẹ em năm nay gần bốn mươi, nhưng trông mẹ vẫn trẻ. Mẹ có dáng người thon thả, làn da sáng mịn. Mái tóc mẹ đen dài, thường buộc cao, thơm mùi dầu dừa. Đôi mắt mẹ nâu ấm áp, luôn nhìn em với sự quan tâm. Em thích nghe mẹ hát, giọng mẹ nhẹ nhàng như dòng sông êm đềm. Đôi bàn tay mẹ gầy, nhưng rất khéo léo, từ nấu những bữa cơm ngon, may quần áo đến chăm sóc vườn hoa. Những bông hồng mẹ trồng luôn rực rỡ, như tình yêu mẹ dành cho gia đình. Món bánh chuối mẹ làm là món em mê nhất, ngọt ngào và thơm lừng. Mẹ luôn kiên nhẫn, dù bận rộn vẫn dành thời gian chơi với em. Có lần em làm sai, mẹ không mắng mà nhẹ nhàng dạy em cách sửa lỗi. Mẹ còn kể chuyện về ông bà, dạy em biết trân trọng quá khứ. Với em, mẹ như ngọn núi, vững chãi và che chở cho em.

Em yêu mẹ nhiều lắm. Mỗi ngày bên mẹ là một ngày hạnh phúc. Mẹ là ánh trăng, soi sáng đường em đi. Em mong mẹ mãi khỏe mạnh để luôn ở bên em.

Bài văn tả mẹ lớp 5 ngắn mẫu 8

Mẹ là ánh sáng trong cuộc đời em. Mẹ luôn yêu thương và hy sinh vì em. Em muốn tả về mẹ để mọi người biết mẹ đặc biệt ra sao.

Mẹ em ba mươi tám tuổi, dáng người nhỏ nhắn. Mẹ có làn da ngăm khỏe khoắn, mái tóc đen dài thường búi gọn. Đôi mắt mẹ đen láy, sáng long lanh, luôn nhìn em đầy dịu dàng. Nụ cười mẹ như hoa nở, làm em thấy lòng thật ấm áp. Giọng nói mẹ trong trẻo, mỗi lần mẹ kể chuyện, em như được nghe khúc hát ru. Đôi bàn tay mẹ chai sần vì làm việc, nhưng rất khéo léo, từ nấu ăn, may vá đến chăm sóc cây cối. Mẹ trồng một luống rau xanh mướt sau nhà, như chính tình yêu mẹ dành cho gia đình. Món chả cá mẹ làm thơm lừng, cả nhà ai cũng mê. Mẹ luôn dậy sớm chuẩn bị bữa sáng, tối lại giúp em học bài. Có lần em buồn, mẹ an ủi và dạy em cách mạnh mẽ. Mẹ còn dạy em biết yêu thiên nhiên, trân trọng những điều giản dị. Với em, mẹ như cánh đồng, luôn xanh tươi và nuôi dưỡng tâm hồn em.

Em yêu mẹ vô cùng. Mỗi khoảnh khắc bên mẹ đều thật quý giá. Mẹ là ngôi sao sáng, dẫn đường cho em. Em mong mẹ mãi khỏe mạnh để luôn là người em yêu quý nhất.

Bài văn tả mẹ lớp 5 ngắn mẫu 9

Mẹ là người em yêu nhất trên đời. Mẹ luôn chăm sóc và dạy em những điều hay. Em muốn kể về mẹ để bày tỏ lòng biết ơn của mình.

Mẹ em năm nay ba mươi sáu tuổi, dáng người cân đối. Mẹ có làn da trắng hồng, mái tóc nâu dài óng mượt, thường xõa tự nhiên. Đôi mắt mẹ nâu sáng, như biết nói, luôn nhìn em với sự yêu thương. Nụ cười mẹ rạng rỡ, như ánh nắng làm em thấy ấm áp. Giọng nói mẹ dịu dàng, mỗi lần mẹ hát ru, em như lạc vào giấc mơ đẹp. Đôi bàn tay mẹ mềm mại, nhưng mạnh mẽ, có thể làm mọi việc từ nấu ăn, dọn dẹp đến giúp em làm đồ thủ công. Mẹ nấu món bún riêu cua thơm lừng, cả nhà ai cũng thích. Mẹ luôn bận rộn, sáng đi làm, chiều lo cho gia đình. Có lần em bị ốm, mẹ thức đêm chăm sóc, lo lắng, khiến em cảm nhận được tình yêu của mẹ. Mẹ còn dạy em cách đối xử tốt với mọi người, biết chia sẻ và giúp đỡ. Với em, mẹ như dòng sông, luôn chảy êm đềm và nuôi dưỡng tâm hồn em.

Em yêu mẹ nhiều lắm. Mỗi ngày bên mẹ là một ngày hạnh phúc. Mẹ là bầu trời xanh, che chở cho em. Em mong mẹ mãi khỏe mạnh để luôn ở bên em.

Bài văn tả mẹ lớp 5 ngắn mẫu 10

Mẹ là chỗ dựa lớn nhất của em. Mẹ luôn yêu thương và dạy em trưởng thành. Hôm nay, em muốn tả về mẹ để chia sẻ tình cảm của mình.

Mẹ em năm nay ba mươi chín tuổi, dáng người thon thả. Mẹ có làn da sáng, mái tóc đen dài thường buộc gọn. Đôi mắt mẹ đen sáng, luôn ánh lên sự dịu dàng và kiên nhẫn. Nụ cười mẹ như hoa nở, làm em quên hết buồn phiền. Giọng nói mẹ trầm ấm, mỗi lần mẹ kể chuyện, em như được nghe khúc nhạc quê hương. Đôi bàn tay mẹ gầy, nhưng rất khéo léo, từ nấu những bữa cơm ngon, may quần áo đến chăm sóc vườn hoa trước sân. Những bông cúc mẹ trồng luôn rực rỡ, như tình yêu mẹ dành cho gia đình. Món bánh khoai mẹ làm là món em mê nhất, giòn tan và thơm lừng. Mẹ luôn kiên nhẫn, dù bận rộn vẫn dành thời gian hướng dẫn em học. Có lần em làm sai, mẹ nhẹ nhàng dạy em cách sửa lỗi. Mẹ còn dạy em biết yêu gia đình, trân trọng những điều nhỏ bé. Với em, mẹ như ngọn gió, luôn mang đến sự mát lành và bình yên.

Em yêu mẹ vô cùng. Mỗi khoảnh khắc bên mẹ đều là niềm vui lớn. Mẹ là ánh mặt trời, sưởi ấm lòng em. Em mong mẹ mãi khỏe mạnh để luôn là người em yêu quý nhất.

Bài văn tả mẹ lớp 5 dài mẫu 11

Trong trái tim em, mẹ là người đặc biệt nhất, là ánh sáng soi đường và là nơi em tìm về mỗi khi mệt mỏi. Mẹ không chỉ là người chăm sóc, yêu thương mà còn là người thầy đầu tiên, dạy em những bài học quý giá về cuộc sống. Mẹ là cả thế giới của em, và hôm nay, em muốn kể thật chi tiết về mẹ để mọi người cùng cảm nhận được tình yêu sâu đậm mà em dành cho mẹ.

Mẹ em năm nay vừa tròn bốn mươi tuổi, nhưng trông mẹ vẫn trẻ trung và tràn đầy sức sống. Mẹ có dáng người nhỏ nhắn, cân đối, bước đi nhẹ nhàng nhưng luôn toát lên vẻ mạnh mẽ. Làn da mẹ trắng hồng, dù đã bị nắng gió làm sạm đi đôi chút vì những ngày làm việc vất vả. Mái tóc mẹ đen nhánh, dài ngang vai, thường được mẹ buộc gọn gàng bằng chiếc dây chun màu xanh mà mẹ rất thích. Mỗi lần mẹ gội đầu, mùi hương bồ kết thơm lừng lan tỏa khắp nhà, khiến em cảm thấy thật dễ chịu. Đôi mắt mẹ là điều em yêu nhất. Đó là đôi mắt nâu ấm áp, luôn ánh lên sự dịu dàng và bao dung. Khi em làm sai, ánh mắt mẹ không trách móc mà chỉ buồn nhẹ, đủ để em nhận ra lỗi lầm và cố gắng sửa chữa. Nhưng khi em làm được điều tốt, ánh mắt mẹ lại sáng rực, như những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm, khiến em thấy tự hào vô cùng.

Nụ cười của mẹ là nguồn động viên lớn nhất đối với em. Mỗi lần mẹ cười, khóe miệng cong cong, để lộ hàm răng trắng đều, làm em cảm thấy mọi muộn phiền đều tan biến. Nụ cười ấy như ánh nắng ban mai, sưởi ấm lòng em và cả gia đình. Giọng nói của mẹ thì thật đặc biệt. Giọng mẹ trầm ấm, nhẹ nhàng, như dòng suối mát chảy qua những ngày hè oi ả. Mỗi tối, khi mẹ ngồi kể chuyện cổ tích hay hát ru, em như lạc vào một thế giới thần tiên, nơi chỉ có sự bình yên và yêu thương. Mẹ kể chuyện rất hay, từ chuyện Tấm Cám, Thạch Sanh đến những câu chuyện về quê hương, về ông bà ngày xưa. Qua lời kể của mẹ, em học được cách sống lương thiện, biết ơn và yêu thương mọi người.

Đôi bàn tay mẹ là biểu tượng của sự tần tảo và khéo léo. Bàn tay ấy không mềm mại như những cô gái trẻ, mà chai sần, thô ráp vì làm việc nhiều năm. Những vết chai trên tay mẹ như kể câu chuyện về những ngày mẹ dầm mưa dãi nắng, chăm lo cho gia đình. Nhưng chính đôi bàn tay ấy đã nấu cho em những bữa cơm ngon, may cho em những bộ quần áo đẹp, và vuốt ve em mỗi khi em buồn. Mẹ nấu ăn rất giỏi, từ những món đơn giản như canh rau muống, cá kho tộ đến những món cầu kỳ như bánh chưng ngày Tết. Món chè đậu xanh của mẹ là món em thích nhất. Chè ngọt dịu, thơm lừng, như chính tình yêu mẹ dành cho em. Mỗi lần ăn, em cảm nhận được sự tỉ mỉ và tâm huyết mà mẹ đặt vào từng món ăn.

Mẹ không chỉ giỏi việc nhà mà còn rất đảm đang trong công việc. Mẹ làm việc ở một cửa hàng nhỏ gần nhà, nơi mẹ bán đủ thứ từ đồ dùng học tập đến thực phẩm. Mẹ luôn niềm nở với khách hàng, và ai cũng quý mẹ vì tính tình hiền hậu, thật thà. Dù công việc bận rộn, mẹ vẫn dành thời gian chăm sóc gia đình. Sáng sớm, mẹ dậy chuẩn bị bữa sáng, chiều về lại tất bật nấu cơm, dọn dẹp. Tối đến, mẹ ngồi cạnh em, kiểm tra bài tập và giải đáp những thắc mắc của em. Mẹ luôn kiên nhẫn, dù có những hôm em chậm hiểu, mẹ vẫn nhẹ nhàng giảng lại từng chút một. Có lần em bị điểm kém, em sợ mẹ buồn, nhưng mẹ chỉ ôm em và nói: “Không sao, con cố gắng lần sau là được.” Lời nói ấy như tiếp thêm sức mạnh để em phấn đấu.

Mẹ còn là người thầy dạy em những bài học cuộc sống. Mẹ dạy em cách đối xử tử tế với mọi người, biết chia sẻ với bạn bè và giúp đỡ những người khó khăn. Mẹ kể em nghe về những ngày mẹ còn nhỏ, khi cuộc sống khó khăn, mẹ đã cố gắng học tập để có tương lai tốt hơn. Những câu chuyện ấy khiến em càng trân trọng mẹ và tự nhủ phải học giỏi để không phụ lòng mẹ. Mẹ cũng dạy em yêu thiên nhiên, yêu quê hương. Mỗi lần về quê ngoại, mẹ dẫn em ra cánh đồng lúa, chỉ cho em cách phân biệt lúa chín và lúa non, kể em nghe về những mùa màng vất vả của ông bà. Nhờ mẹ, em hiểu rằng mọi thứ em có hôm nay đều là mồ hôi, công sức của bao thế hệ.

Với em, mẹ không chỉ là người mẹ mà còn là người bạn thân thiết nhất. Em có thể kể với mẹ mọi chuyện, từ niềm vui khi được điểm cao đến nỗi buồn khi cãi nhau với bạn. Mẹ luôn lắng nghe, không phán xét, mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Có lần em giận bạn, mẹ bảo: “Con hãy đặt mình vào vị trí của bạn, rồi con sẽ hiểu.” Lời mẹ dạy đã giúp em làm lành với bạn và giữ được tình bạn đẹp. Mẹ như ngọn núi vững chãi, luôn che chở và dẫn đường cho em, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu.

Nhìn mẹ tần tảo sớm hôm, em càng thương mẹ và tự hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để mẹ tự hào. Những lúc mẹ mệt, em muốn làm gì đó để mẹ vui, dù chỉ là rửa bát hay quét nhà. Em biết những việc nhỏ ấy không thể bù đắp được công lao của mẹ, nhưng em hy vọng mẹ sẽ thấy em đang trưởng thành từng ngày.

Em yêu mẹ nhiều lắm. Mẹ là ánh mặt trời, là bầu trời xanh, là tất cả những gì đẹp đẽ nhất trong cuộc đời em. Mỗi ngày bên mẹ là một ngày hạnh phúc. Em mong mẹ mãi khỏe mạnh, vui vẻ để luôn là chỗ dựa yêu thương của em và cả gia đình. Em sẽ cố gắng học tập, rèn luyện để trở thành người con ngoan, để mẹ luôn nở nụ cười rạng rỡ như ánh nắng ban mai.

Bài văn tả mẹ lớp 5 dài mẫu 12

Mẹ là người em yêu quý nhất trên đời. Mẹ không chỉ là người sinh thành, nuôi dưỡng mà còn là người bạn lớn, luôn ở bên chia sẻ và dạy em những điều hay lẽ phải. Hôm nay, em muốn kể thật nhiều về mẹ để bày tỏ lòng biết ơn và tình yêu sâu đậm của mình.

Mẹ em năm nay ba mươi tám tuổi, dáng người cao dong dỏng, bước đi nhanh nhẹn. Làn da mẹ ngăm khỏe khoắn, đôi má hồng hào toát lên sức sống. Mái tóc mẹ nâu sẫm, dài qua vai, thường được mẹ búi cao gọn gàng. Mỗi lần mẹ xõa tóc, em thích ngắm mái tóc óng mượt ấy, như dòng suối mát chảy dưới ánh nắng. Đôi mắt mẹ đen láy, sáng long lanh, luôn ánh lên sự yêu thương và kiên nhẫn. Khi em vui, mắt mẹ cũng rạng rỡ theo, nhưng khi em buồn, mắt mẹ lại dịu dàng, như muốn ôm lấy nỗi lòng em. Em yêu nhất nụ cười của mẹ. Nụ cười mẹ rạng ngời, để lộ hàm răng trắng đều, như ánh trăng sáng giữa trời đêm. Mỗi lần mẹ cười, em cảm thấy mọi khó khăn đều trở nên nhẹ nhàng hơn.

Giọng nói của mẹ là điều em không bao giờ quên. Giọng mẹ trong trẻo, nhẹ nhàng, như tiếng chim hót líu lo vào buổi sớm mai. Mỗi tối, mẹ thường hát ru hoặc kể chuyện cho em nghe. Những câu chuyện về quê hương, về ông bà ngày xưa, hay những bài học cuộc sống được mẹ kể bằng giọng nói ấy luôn khiến em say mê. Mẹ kể chuyện rất hay, từng lời từng chữ như dẫn em vào một thế giới đầy màu sắc. Qua lời mẹ, em học được cách sống thật thà, biết yêu thương và trân trọng mọi người xung quanh.

Đôi bàn tay mẹ là minh chứng cho sự tần tảo và khéo léo. Bàn tay mẹ gầy, hơi thô ráp vì những năm tháng làm việc vất vả. Những vết chai trên tay mẹ như kể câu chuyện về những ngày mẹ thức khuya dậy sớm, lo cho gia đình. Nhưng chính đôi bàn tay ấy đã làm nên những điều kỳ diệu. Mẹ nấu ăn rất ngon, từ món cá kho tộ thơm lừng, canh chua thanh mát đến bánh xèo giòn tan mà cả nhà ai cũng mê. Món chè sương sa hạt lựu của mẹ là món em thích nhất. Chè ngọt dịu, mát lạnh, như chính tình yêu mẹ dành cho em. Mẹ còn khéo léo trong việc may vá. Những chiếc áo mẹ may cho em luôn vừa vặn, được mẹ thêu thêm vài bông hoa nhỏ, làm em thấy thật đặc biệt. Mẹ cũng giỏi chăm sóc cây cối. Vườn rau sau nhà mẹ trồng luôn xanh mướt, từ rau muống, cải ngọt đến luống hành lá thơm. Mỗi lần ra vườn cùng mẹ, em học được cách gieo hạt, tưới cây và yêu thêm thiên nhiên.

Mẹ luôn bận rộn với công việc và gia đình. Mẹ làm việc ở một công ty may gần nhà, nơi mẹ cần sự tỉ mỉ và kiên nhẫn. Dù công việc có vất vả, mẹ vẫn luôn tươi cười, không bao giờ than vãn. Sáng sớm, mẹ dậy chuẩn bị bữa sáng, đảm bảo cả nhà có một bữa ăn ngon trước khi bắt đầu ngày mới. Chiều về, mẹ lại tất bật nấu cơm, dọn dẹp, rồi ngồi cạnh em kiểm tra bài tập. Mẹ rất kiên nhẫn, dù em có chậm hiểu, mẹ vẫn giải thích từng bước, giúp em hiểu bài tường tận. Có lần em bị điểm thấp môn Toán, em sợ mẹ buồn, nhưng mẹ chỉ ôm em và nói: “Con cố gắng lần sau, mẹ tin con làm được.” Lời nói ấy như ngọn gió mát, thổi bay nỗi lo lắng và tiếp thêm động lực cho em.

Mẹ không chỉ chăm sóc em mà còn dạy em những bài học quý giá. Mẹ dạy em cách đối xử tử tế với mọi người, biết chia sẻ với bạn bè và giúp đỡ những người khó khăn. Mẹ kể em nghe về những ngày mẹ còn nhỏ, khi gia đình nghèo khó, mẹ đã cố gắng học tập để có cuộc sống tốt hơn. Những câu chuyện ấy khiến em càng trân trọng mẹ và tự nhủ phải học giỏi để không phụ lòng mẹ. Mẹ cũng dạy em yêu quê hương, yêu thiên nhiên. Mỗi lần về quê nội, mẹ dẫn em ra bờ sông, chỉ cho em cách ngắm hoàng hôn và kể về những kỷ niệm tuổi thơ của mẹ. Nhờ mẹ, em hiểu rằng quê hương là nơi lưu giữ những điều giản dị nhưng quý giá nhất.

Mẹ là người bạn thân thiết nhất của em. Em có thể kể với mẹ mọi chuyện, từ niềm vui khi được cô khen đến nỗi buồn khi cãi nhau với bạn. Mẹ luôn lắng nghe, không phán xét, mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Có lần em giận bạn, mẹ bảo: “Con hãy thử tha thứ, vì tình bạn quý hơn mọi hiểu lầm.” Lời mẹ dạy đã giúp em làm lành với bạn và giữ được tình bạn đẹp. Mẹ như ngọn núi vững chãi, luôn che chở và dẫn đường cho em, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu.

Nhìn mẹ tần tảo, em càng thương mẹ và tự hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để mẹ tự hào. Những lúc mẹ mệt, em muốn làm gì đó để mẹ vui, dù chỉ là rửa bát, quét nhà hay tưới cây giúp mẹ. Em biết những việc ấy không thể bù đắp được công lao của mẹ, nhưng em hy vọng mẹ sẽ thấy em đang trưởng thành từng ngày.

Em yêu mẹ nhiều lắm. Mẹ là ánh mặt trời, là dòng sông mát, là tất cả những gì đẹp đẽ nhất trong cuộc đời em. Mỗi ngày bên mẹ là một ngày hạnh phúc. Em mong mẹ mãi khỏe mạnh, vui vẻ để luôn là chỗ dựa yêu thương của em và cả gia đình. Em sẽ cố gắng học tập, rèn luyện để trở thành người con ngoan, để mẹ luôn nở nụ cười rạng rỡ như ánh nắng ban mai.

Bài văn tả mẹ lớp 5 mẫu dài 13

Mẹ là ánh sáng trong cuộc đời em, là người luôn yêu thương, che chở và dạy em những điều tốt đẹp. Mẹ là cả bầu trời xanh của em, và hôm nay, em muốn kể thật chi tiết về mẹ để bày tỏ lòng biết ơn và tình yêu sâu sắc của mình.

Mẹ em năm nay ba mươi chín tuổi, dáng người cân đối, bước đi nhẹ nhàng nhưng đầy tự tin. Làn da mẹ trắng hồng, dù đã có vài nếp nhăn nhỏ ở khóe mắt vì những năm tháng vất vả. Mái tóc mẹ đen dài, óng mượt, thường được mẹ xõa tự nhiên hoặc buộc cao gọn gàng. Mỗi lần mẹ gội đầu, mùi dầu dừa thơm lừng lan tỏa, khiến em cảm thấy thật dễ chịu. Đôi mắt mẹ là điều em yêu nhất. Đó là đôi mắt nâu sáng, như biết nói, luôn ánh lên sự dịu dàng và bao dung. Khi em làm sai, ánh mắt mẹ không trách móc mà chỉ buồn nhẹ, đủ để em nhận ra lỗi lầm và cố gắng sửa chữa. Nhưng khi em làm được điều tốt, ánh mắt mẹ lại rạng rỡ, như ánh nắng ban mai, khiến em thấy tự hào vô cùng.

Nụ cười của mẹ là nguồn động viên lớn nhất đối với em. Mỗi lần mẹ cười, khóe miệng cong cong, để lộ hàm răng trắng đều, làm em cảm thấy mọi muộn phiền đều tan biến. Nụ cười ấy như ánh trăng sáng, soi đường cho em trong những ngày tăm tối. Giọng nói của mẹ thì thật đặc biệt. Giọng mẹ trầm ấm, nhẹ nhàng, như tiếng lá xào xạc trong gió. Mỗi tối, khi mẹ ngồi kể chuyện hay hát ru, em như lạc vào một thế giới thần tiên, nơi chỉ có sự bình yên và yêu thương. Mẹ kể chuyện rất hay, từ chuyện cổ tích như Cô bé Lọ Lem, đến những câu chuyện về quê hương, về những ngày mẹ còn nhỏ. Qua lời kể của mẹ, em học được cách sống lương thiện, biết ơn và yêu thương mọi người.

Đôi bàn tay mẹ là biểu tượng của sự tần tảo và khéo léo. Bàn tay ấy không mềm mại như những cô gái trẻ, mà chai sần, thô ráp vì làm việc nhiều năm. Những vết chai trên tay mẹ như kể câu chuyện về những ngày mẹ dầm mưa dãi nắng, chăm lo cho gia đình. Nhưng chính đôi bàn tay ấy đã nấu cho em những bữa cơm ngon, may cho em những bộ quần áo đẹp, và vuốt ve em mỗi khi em buồn. Mẹ nấu ăn rất giỏi, từ những món đơn giản như trứng chiên, canh bí đến những món cầu kỳ như thịt kho tàu ngày Tết. Món bánh flan của mẹ là món em thích nhất. Bánh mềm mịn, ngọt dịu, như chính tình yêu mẹ dành cho em. Mỗi lần ăn, em cảm nhận được sự tỉ mỉ và tâm huyết mà mẹ đặt vào từng món ăn.

Mẹ không chỉ giỏi việc nhà mà còn rất đảm đang trong công việc. Mẹ làm việc ở một cửa hàng tạp hóa nhỏ, nơi mẹ phải ghi nhớ giá cả, tính toán nhanh và giao tiếp với khách hàng. Mẹ luôn niềm nở, và ai cũng quý mẹ vì tính tình hiền hậu, thật thà. Dù công việc bận rộn, mẹ vẫn dành thời gian chăm sóc gia đình. Sáng sớm, mẹ dậy chuẩn bị bữa sáng, chiều về lại tất bật nấu cơm, dọn dẹp. Tối đến, mẹ ngồi cạnh em, kiểm tra bài tập và giải đáp những thắc mắc của em. Mẹ rất kiên nhẫn, dù có những hôm em chậm hiểu, mẹ vẫn nhẹ nhàng giảng lại từng chút một. Có lần em bị điểm kém môn Văn, em sợ mẹ buồn, nhưng mẹ chỉ ôm em và nói: “Không sao, con cố gắng lần sau là được.” Lời nói ấy như ngọn gió mát, thổi bay nỗi lo lắng và tiếp thêm động lực cho em.

Mẹ còn là người thầy dạy em những bài học cuộc sống. Mẹ dạy em cách đối xử tử tế với mọi người, biết chia sẻ với bạn bè và giúp đỡ những người khó khăn. Mẹ kể em nghe về những ngày mẹ còn nhỏ, khi gia đình nghèo khó, mẹ đã cố gắng học tập để có cuộc sống tốt hơn. Những câu chuyện ấy khiến em càng trân trọng mẹ và tự nhủ phải học giỏi để không phụ lòng mẹ. Mẹ cũng dạy em yêu thiên nhiên, yêu quê hương. Mỗi lần về quê ngoại, mẹ dẫn em ra cánh đồng lúa, chỉ cho em cách phân biệt lúa chín và lúa non, kể em nghe về những mùa màng vất vả của ông bà. Nhờ mẹ, em hiểu rằng mọi thứ em có hôm nay đều là mồ hôi, công sức của bao thế hệ.

Mẹ là người bạn thân thiết nhất của em. Em có thể kể với mẹ mọi chuyện, từ niềm vui khi được cô khen đến nỗi buồn khi cãi nhau với bạn. Mẹ luôn lắng nghe, không phán xét, mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Có lần em giận bạn, mẹ bảo: “Con hãy đặt mình vào vị trí của bạn, rồi con sẽ hiểu.” Lời mẹ dạy đã giúp em làm lành với bạn và giữ được tình bạn đẹp. Mẹ như ngọn núi vững chãi, luôn che chở và dẫn đường cho em, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu.

Nhìn mẹ tần tảo sớm hôm, em càng thương mẹ và tự hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để mẹ tự hào. Những lúc mẹ mệt, em muốn làm gì đó để mẹ vui, dù chỉ là rửa bát hay quét nhà. Em biết những việc nhỏ ấy không thể bù đắp được công lao của mẹ, nhưng em hy vọng mẹ sẽ thấy em đang trưởng thành từng ngày.

Em yêu mẹ nhiều lắm. Mẹ là ánh mặt trời, là bầu trời xanh, là tất cả những gì đẹp đẽ nhất trong cuộc đời em. Mỗi ngày bên mẹ là một ngày hạnh phúc. Em mong mẹ mãi khỏe mạnh, vui vẻ để luôn là chỗ dựa yêu thương của em và cả gia đình. Em sẽ cố gắng học tập, rèn luyện để trở thành người con ngoan, để mẹ luôn nở nụ cười rạng rỡ như ánh nắng ban mai.

Bài văn tả mẹ lớp 5 mẫu dài 14

Mẹ là người em yêu quý nhất, là ánh sáng dẫn đường và là nơi em tìm về mỗi khi mệt mỏi. Mẹ không chỉ chăm sóc, yêu thương mà còn là người thầy đầu tiên, dạy em những bài học quý giá về cuộc sống. Hôm nay, em muốn kể thật nhiều về mẹ để bày tỏ lòng biết ơn và tình yêu sâu đậm của mình.

Mẹ em năm nay ba mươi bảy tuổi, dáng người thon thả, bước đi nhẹ nhàng nhưng đầy tự tin. Làn da mẹ sáng mịn, dù đã có vài vết nám nhỏ vì những năm tháng vất vả. Mái tóc mẹ đen dài, óng mượt, thường được mẹ buộc gọn gàng bằng chiếc dây chun màu đỏ mà mẹ rất thích. Mỗi lần mẹ gội đầu, mùi hương dầu gội thảo mộc lan tỏa khắp nhà, khiến em cảm thấy thật dễ chịu. Đôi mắt mẹ là điều em yêu nhất. Đó là đôi mắt đen sáng, như biết nói, luôn ánh lên sự dịu dàng và bao dung. Khi em làm sai, ánh mắt mẹ không trách móc mà chỉ buồn nhẹ, đủ để em nhận ra lỗi lầm và cố gắng sửa chữa. Nhưng khi em làm được điều tốt, ánh mắt mẹ lại rạng rỡ, như những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm, khiến em thấy tự hào vô cùng.

Nụ cười của mẹ là nguồn động viên lớn nhất đối với em. Mỗi lần mẹ cười, khóe miệng cong cong, để lộ hàm răng trắng đều, làm em cảm thấy mọi muộn phiền đều tan biến. Nụ cười ấy như ánh nắng ban mai, sưởi ấm lòng em và cả gia đình. Giọng nói của mẹ thì thật đặc biệt. Giọng mẹ trầm ấm, nhẹ nhàng, như dòng suối mát chảy qua những ngày hè oi ả. Mỗi tối, khi mẹ ngồi kể chuyện hay hát ru, em như lạc vào một thế giới thần tiên, nơi chỉ có sự bình yên và yêu thương. Mẹ kể chuyện rất hay, từ chuyện Tấm Cám, Thạch Sanh đến những câu chuyện về quê hương, về ông bà ngày xưa. Qua lời kể của mẹ, em học được cách sống lương thiện, biết ơn và yêu thương mọi người.

Đôi bàn tay mẹ là biểu tượng của sự tần tảo và khéo léo. Bàn tay ấy không mềm mại như những cô gái trẻ, mà chai sần, thô ráp vì làm việc nhiều năm. Những vết chai trên tay mẹ như kể câu chuyện về những ngày mẹ dầm mưa dãi nắng, chăm lo cho gia đình. Nhưng chính đôi bàn tay ấy đã nấu cho em những bữa cơm ngon, may cho em những bộ quần áo đẹp, và vuốt ve em mỗi khi em buồn. Mẹ nấu ăn rất giỏi, từ những món đơn giản như canh rau muống, cá kho tộ đến những món cầu kỳ như bánh chưng ngày Tết. Món chè đậu xanh của mẹ là món em thích nhất. Chè ngọt dịu, thơm lừng, như chính tình yêu mẹ dành cho em. Mỗi lần ăn, em cảm nhận được sự tỉ mỉ và tâm huyết mà mẹ đặt vào từng món ăn.

Mẹ không chỉ giỏi việc nhà mà còn rất đảm đang trong công việc. Mẹ làm việc ở một cửa hàng nhỏ gần nhà, nơi mẹ bán đủ thứ từ đồ dùng học tập đến thực phẩm. Mẹ luôn niềm nở với khách hàng, và ai cũng quý mẹ vì tính tình hiền hậu, thật thà. Dù công việc bận rộn, mẹ vẫn dành thời gian chăm sóc gia đình. Sáng sớm, mẹ dậy chuẩn bị bữa sáng, chiều về lại tất bật nấu cơm, dọn dẹp. Tối đến, mẹ ngồi cạnh em, kiểm tra bài tập và giải đáp những thắc mắc của em. Mẹ rất kiên nhẫn, dù có những hôm em chậm hiểu, mẹ vẫn nhẹ nhàng giảng lại từng chút một. Có lần em bị điểm kém môn Toán, em sợ mẹ buồn, nhưng mẹ chỉ ôm em và nói: “Không sao, con cố gắng lần sau là được.” Lời nói ấy như ngọn gió mát, thổi bay nỗi lo lắng và tiếp thêm động lực cho em.

Mẹ còn là người thầy dạy em những bài học cuộc sống. Mẹ dạy em cách đối xử tử tế với mọi người, biết chia sẻ với bạn bè và giúp đỡ những người khó khăn. Mẹ kể em nghe về những ngày mẹ còn nhỏ, khi gia đình nghèo khó, mẹ đã cố gắng học tập để có cuộc sống tốt hơn. Những câu chuyện ấy khiến em càng trân trọng mẹ và tự nhủ phải học giỏi để không phụ lòng mẹ. Mẹ cũng dạy em yêu thiên nhiên, yêu quê hương. Mỗi lần về quê ngoại, mẹ dẫn em ra cánh đồng lúa, chỉ cho em cách phân biệt lúa chín và lúa non, kể em nghe về những mùa màng vất vả của ông bà. Nhờ mẹ, em hiểu rằng mọi thứ em có hôm nay đều là mồ hôi, công sức của bao thế hệ.

Mẹ là người bạn thân thiết nhất của em. Em có thể kể với mẹ mọi chuyện, từ niềm vui khi được cô khen đến nỗi buồn khi cãi nhau với bạn. Mẹ luôn lắng nghe, không phán xét, mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Có lần em giận bạn, mẹ bảo: “Con hãy đặt mình vào vị trí của bạn, rồi con sẽ hiểu.” Lời mẹ dạy đã giúp em làm lành với bạn và giữ được tình bạn đẹp. Mẹ như ngọn núi vững chãi, luôn che chở và dẫn đường cho em, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu.

Nhìn mẹ tần tảo sớm hôm, em càng thương mẹ và tự hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để mẹ tự hào. Những lúc mẹ mệt, em muốn làm gì đó để mẹ vui, dù chỉ là rửa bát hay quét nhà. Em biết những việc nhỏ ấy không thể bù đắp được công lao của mẹ, nhưng em hy vọng mẹ sẽ thấy em đang trưởng thành từng ngày.

Em yêu mẹ nhiều lắm. Mẹ là ánh mặt trời, là bầu trời xanh, là tất cả những gì đẹp đẽ nhất trong cuộc đời em. Mỗi ngày bên mẹ là một ngày hạnh phúc. Em mong mẹ mãi khỏe mạnh, vui vẻ để luôn là chỗ dựa yêu thương của em và cả gia đình. Em sẽ cố gắng học tập, rèn luyện để trở thành người con ngoan, để mẹ luôn nở nụ cười rạng rỡ như ánh nắng ban mai.

Bài văn tả mẹ lớp 5 mẫu dài 15

Mẹ là người đặc biệt nhất trong lòng em, là ánh sáng soi đường và là nơi em tìm về mỗi khi mệt mỏi. Mẹ không chỉ chăm sóc, yêu thương mà còn là người thầy đầu tiên, dạy em những bài học quý giá về cuộc sống. Hôm nay, em muốn kể thật chi tiết về mẹ để bày tỏ lòng biết ơn và tình yêu sâu đậm của mình.

Mẹ em năm nay ba mươi sáu tuổi, dáng người nhỏ nhắn, bước đi nhẹ nhàng nhưng đầy tự tin. Làn da mẹ ngăm khỏe khoắn, đôi má hồng hào toát lên sức sống. Mái tóc mẹ đen dài, óng mượt, thường được mẹ búi gọn gàng bằng chiếc dây chun màu xanh mà mẹ rất thích. Mỗi lần mẹ gội đầu, mùi hương dầu gội thảo mộc lan tỏa khắp nhà, khiến em cảm thấy thật dễ chịu. Đôi mắt mẹ là điều em yêu nhất. Đó là đôi mắt nâu sáng, như biết nói, luôn ánh lên sự dịu dàng và bao dung. Khi em làm sai, ánh mắt mẹ không trách móc mà chỉ buồn nhẹ, đủ để em nhận ra lỗi lầm và cố gắng sửa chữa. Nhưng khi em làm được điều tốt, ánh mắt mẹ lại rạng rỡ, như những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm, khiến em thấy tự hào vô cùng.

Nụ cười của mẹ là nguồn động viên lớn nhất đối với em. Mỗi lần mẹ cười, khóe miệng cong cong, để lộ hàm răng trắng đều, làm em cảm thấy mọi muộn phiền đều tan biến. Nụ cười ấy như ánh nắng ban mai, sưởi ấm lòng em và cả gia đình. Giọng nói của mẹ thì thật đặc biệt. Giọng mẹ trầm ấm, nhẹ nhàng, như dòng suối mát chảy qua những ngày hè oi ả. Mỗi tối, khi mẹ ngồi kể chuyện hay hát ru, em như lạc vào một thế giới thần tiên, nơi chỉ có sự bình yên và yêu thương. Mẹ kể chuyện rất hay, từ chuyện Tấm Cám, Thạch Sanh đến những câu chuyện về quê hương, về ông bà ngày xưa. Qua lời kể của mẹ, em học được cách sống lương thiện, biết ơn và yêu thương mọi người.

Đôi bàn tay mẹ là biểu tượng của sự tần tảo và khéo léo. Bàn tay ấy không mềm mại như những cô gái trẻ, mà chai sần, thô ráp vì làm việc nhiều năm. Những vết chai trên tay mẹ như kể câu chuyện về những ngày mẹ dầm mưa dãi nắng, chăm lo cho gia đình. Nhưng chính đôi bàn tay ấy đã nấu cho em những bữa cơm ngon, may cho em những bộ quần áo đẹp, và vuốt ve em mỗi khi em buồn. Mẹ nấu ăn rất giỏi, từ những món đơn giản như canh rau muống, cá kho tộ đến những món cầu kỳ như bánh chưng ngày Tết. Món chè đậu xanh của mẹ là món em thích nhất. Chè ngọt dịu, thơm lừng, như chính tình yêu mẹ dành cho em. Mỗi lần ăn, em cảm nhận được sự tỉ mỉ và tâm huyết mà mẹ đặt vào từng món ăn.

Mẹ không chỉ giỏi việc nhà mà còn rất đảm đang trong công việc. Mẹ làm việc ở một cửa hàng nhỏ gần nhà, nơi mẹ bán đủ thứ từ đồ dùng học tập đến thực phẩm. Mẹ luôn niềm nở với khách hàng, và ai cũng quý mẹ vì tính tình hiền hậu, thật thà. Dù công việc bận rộn, mẹ vẫn dành thời gian chăm sóc gia đình. Sáng sớm, mẹ dậy chuẩn bị bữa sáng, chiều về lại tất bật nấu cơm, dọn dẹp. Tối đến, mẹ ngồi cạnh em, kiểm tra bài tập và giải đáp những thắc mắc của em. Mẹ rất kiên nhẫn, dù có những hôm em chậm hiểu, mẹ vẫn nhẹ nhàng giảng lại từng chút một. Có lần em bị điểm kém môn Toán, em sợ mẹ buồn, nhưng mẹ chỉ ôm em và nói: “Không sao, con cố gắng lần sau là được.” Lời nói ấy như ngọn gió mát, thổi bay nỗi lo lắng và tiếp thêm động lực cho em.

Mẹ còn là người thầy dạy em những bài học cuộc sống. Mẹ dạy em cách đối xử tử tế với mọi người, biết chia sẻ với bạn bè và giúp đỡ những người khó khăn. Mẹ kể em nghe về những ngày mẹ còn nhỏ, khi gia đình nghèo khó, mẹ đã cố gắng học tập để có cuộc sống tốt hơn. Những câu chuyện ấy khiến em càng trân trọng mẹ và tự nhủ phải học giỏi để không phụ lòng mẹ. Mẹ cũng dạy em yêu thiên nhiên, yêu quê hương. Mỗi lần về quê ngoại, mẹ dẫn em ra cánh đồng lúa, chỉ cho em cách phân biệt lúa chín và lúa non, kể em nghe về những mùa màng vất vả của ông bà. Nhờ mẹ, em hiểu rằng mọi thứ em có hôm nay đều là mồ hôi, công sức của bao thế hệ.

Mẹ là người bạn thân thiết nhất của em. Em có thể kể với mẹ mọi chuyện, từ niềm vui khi được cô khen đến nỗi buồn khi cãi nhau với bạn. Mẹ luôn lắng nghe, không phán xét, mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Có lần em giận bạn, mẹ bảo: “Con hãy đặt mình vào vị trí của bạn, rồi con sẽ hiểu.” Lời mẹ dạy đã giúp em làm lành với bạn và giữ được tình bạn đẹp. Mẹ như ngọn núi vững chãi, luôn che chở và dẫn đường cho em, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu.

Nhìn mẹ tần tảo sớm hôm, em càng thương mẹ và tự hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để mẹ tự hào. Những lúc mẹ mệt, em muốn làm gì đó để mẹ vui, dù chỉ là rửa bát hay quét nhà. Em biết những việc nhỏ ấy không thể bù đắp được công lao của mẹ, nhưng em hy vọng mẹ sẽ thấy em đang trưởng thành từng ngày.

Em yêu mẹ nhiều lắm. Mẹ là ánh mặt trời, là bầu trời xanh, là tất cả những gì đẹp đẽ nhất trong cuộc đời em. Mỗi ngày bên mẹ là một ngày hạnh phúc. Em mong mẹ mãi khỏe mạnh, vui vẻ để luôn là chỗ dựa yêu thương của em và cả gia đình. Em sẽ cố gắng học tập, rèn luyện để trở thành người con ngoan, để mẹ luôn nở nụ cười rạng rỡ như ánh nắng ban mai.

Bài văn tả mẹ lớp 5 dài mẫu 16

Mẹ là bầu trời xanh trong lòng em, là ánh sáng soi đường và là nơi em tìm về mỗi khi mệt mỏi. Mẹ không chỉ chăm sóc, yêu thương mà còn là người thầy đầu tiên, dạy em những bài học quý giá về cuộc sống. Hôm nay, em muốn kể thật chi tiết về mẹ để bày tỏ lòng biết ơn và tình yêu sâu đậm của mình.

Mẹ em năm nay ba mươi tám tuổi, dáng người cân đối, bước đi nhẹ nhàng nhưng đầy tự tin. Làn da mẹ trắng hồng, dù đã có vài vết nám nhỏ vì những năm tháng vất vả. Mái tóc mẹ đen dài, óng mượt, thường được mẹ xõa tự nhiên hoặc buộc cao gọn gàng. Mỗi lần mẹ gội đầu, mùi hương dầu gội thảo mộc lan tỏa khắp nhà, khiến em cảm thấy thật dễ chịu. Đôi mắt mẹ là điều em yêu nhất. Đó là đôi mắt nâu sáng, như biết nói, luôn ánh lên sự dịu dàng và bao dung. Khi em làm sai, ánh mắt mẹ không trách móc mà chỉ buồn nhẹ, đủ để em nhận ra lỗi lầm và cố gắng sửa chữa. Nhưng khi em làm được điều tốt, ánh mắt mẹ lại rạng rỡ, như những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm, khiến em thấy tự hào vô cùng.

Nụ cười của mẹ là nguồn động viên lớn nhất đối với em. Mỗi lần mẹ cười, khóe miệng cong cong, để lộ hàm răng trắng đều, làm em cảm thấy mọi muộn phiền đều tan biến. Nụ cười ấy như ánh nắng ban mai, sưởi ấm lòng em và cả gia đình. Giọng nói của mẹ thì thật đặc biệt. Giọng mẹ trầm ấm, nhẹ nhàng, như dòng suối mát chảy qua những ngày hè oi ả. Mỗi tối, khi mẹ ngồi kể chuyện hay hát ru, em như lạc vào một thế giới thần tiên, nơi chỉ có sự bình yên và yêu thương. Mẹ kể chuyện rất hay, từ chuyện Tấm Cám, Thạch Sanh đến những câu chuyện về quê hương, về ông bà ngày xưa. Qua lời kể của mẹ, em học được cách sống lương thiện, biết ơn và yêu thương mọi người.

Đôi bàn tay mẹ là biểu tượng của sự tần tảo và khéo léo. Bàn tay ấy không mềm mại như những cô gái trẻ, mà chai sần, thô ráp vì làm việc nhiều năm. Những vết chai trên tay mẹ như kể câu chuyện về những ngày mẹ dầm mưa dãi nắng, chăm lo cho gia đình. Nhưng chính đôi bàn tay ấy đã nấu cho em những bữa cơm ngon, may cho em những bộ quần áo đẹp, và vuốt ve em mỗi khi em buồn. Mẹ nấu ăn rất giỏi, từ những món đơn giản như canh rau muống, cá kho tộ đến những món cầu kỳ như bánh chưng ngày Tết. Món chè đậu xanh của mẹ là món em thích nhất. Chè ngọt dịu, thơm lừng, như chính tình yêu mẹ dành cho em. Mỗi lần ăn, em cảm nhận được sự tỉ mỉ và tâm huyết mà mẹ đặt vào từng món ăn.

Mẹ không chỉ giỏi việc nhà mà còn rất đảm đang trong công việc. Mẹ làm việc ở một cửa hàng nhỏ gần nhà, nơi mẹ bán đủ thứ từ đồ dùng học tập đến thực phẩm. Mẹ luôn niềm nở với khách hàng, và ai cũng quý mẹ vì tính tình hiền hậu, thật thà. Dù công việc bận rộn, mẹ vẫn dành thời gian chăm sóc gia đình. Sáng sớm, mẹ dậy chuẩn bị bữa sáng, chiều về lại tất bật nấu cơm, dọn dẹp. Tối đến, mẹ ngồi cạnh em, kiểm tra bài tập và giải đáp những thắc mắc của em. Mẹ rất kiên nhẫn, dù có những hôm em chậm hiểu, mẹ vẫn nhẹ nhàng giảng lại từng chút một. Có lần em bị điểm kém môn Toán, em sợ mẹ buồn, nhưng mẹ chỉ ôm em và nói: “Không sao, con cố gắng lần sau là được.” Lời nói ấy như ngọn gió mát, thổi bay nỗi lo lắng và tiếp thêm động lực cho em.

Mẹ còn là người thầy dạy em những bài học cuộc sống. Mẹ dạy em cách đối xử tử tế với mọi người, biết chia sẻ với bạn bè và giúp đỡ những người khó khăn. Mẹ kể em nghe về những ngày mẹ còn nhỏ, khi gia đình nghèo khó, mẹ đã cố gắng học tập để có cuộc sống tốt hơn. Những câu chuyện ấy khiến em càng trân trọng mẹ và tự nhủ phải học giỏi để không phụ lòng mẹ. Mẹ cũng dạy em yêu thiên nhiên, yêu quê hương. Mỗi lần về quê ngoại, mẹ dẫn em ra cánh đồng lúa, chỉ cho em cách phân biệt lúa chín và lúa non, kể em nghe về những mùa màng vất vả của ông bà. Nhờ mẹ, em hiểu rằng mọi thứ em có hôm nay đều là mồ hôi, công sức của bao thế hệ.

Mẹ là người bạn thân thiết nhất của em. Em có thể kể với mẹ mọi chuyện, từ niềm vui khi được cô khen đến nỗi buồn khi cãi nhau với bạn. Mẹ luôn lắng nghe, không phán xét, mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Có lần em giận bạn, mẹ bảo: “Con hãy đặt mình vào vị trí của bạn, rồi con sẽ hiểu.” Lời mẹ dạy đã giúp em làm lành với bạn và giữ được tình bạn đẹp. Mẹ như ngọn núi vững chãi, luôn che chở và dẫn đường cho em, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu.

Nhìn mẹ tần tảo sớm hôm, em càng thương mẹ và tự hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để mẹ tự hào. Những lúc mẹ mệt, em muốn làm gì đó để mẹ vui, dù chỉ là rửa bát hay quét nhà. Em biết những việc nhỏ ấy không thể bù đắp được công lao của mẹ, nhưng em hy vọng mẹ sẽ thấy em đang trưởng thành từng ngày.

Em yêu mẹ nhiều lắm. Mẹ là ánh mặt trời, là bầu trời xanh, là tất cả những gì đẹp đẽ nhất trong cuộc đời em. Mỗi ngày bên mẹ là một ngày hạnh phúc. Em mong mẹ mãi khỏe mạnh, vui vẻ để luôn là chỗ dựa yêu thương của em và cả gia đình. Em sẽ cố gắng học tập, rèn luyện để trở thành người con ngoan, để mẹ luôn nở nụ cười rạng rỡ như ánh nắng ban mai.

Bài văn tả mẹ lớp 5 dài mẫu 17

Mẹ là người em yêu quý nhất, là ánh sáng soi đường và là nơi em tìm về mỗi khi mệt mỏi. Mẹ không chỉ chăm sóc, yêu thương mà còn là người thầy đầu tiên, dạy em những bài học quý giá về cuộc sống. Hôm nay, em muốn kể thật chi tiết về mẹ để bày tỏ lòng biết ơn và tình yêu sâu đậm của mình.

Mẹ em năm nay ba mươi chín tuổi, dáng người thon thả, bước đi nhẹ nhàng nhưng đầy tự tin. Làn da mẹ sáng mịn, dù đã có vài vết nám nhỏ vì những năm tháng vất vả. Mái tóc mẹ đen dài, óng mượt, thường được mẹ buộc gọn gàng bằng chiếc dây chun màu đỏ mà mẹ rất thích. Mỗi lần mẹ gội đầu, mùi hương dầu gội thảo mộc lan tỏa khắp nhà, khiến em cảm thấy thật dễ chịu. Đôi mắt mẹ là điều em yêu nhất. Đó là đôi mắt đen sáng, như biết nói, luôn ánh lên sự dịu dàng và bao dung. Khi em làm sai, ánh mắt mẹ không trách móc mà chỉ buồn nhẹ, đủ để em nhận ra lỗi lầm và cố gắng sửa chữa. Nhưng khi em làm được điều tốt, ánh mắt mẹ lại rạng rỡ, như những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm, khiến em thấy tự hào vô cùng.

Nụ cười của mẹ là nguồn động viên lớn nhất đối với em. Mỗi lần mẹ cười, khóe miệng cong cong, để lộ hàm răng trắng đều, làm em cảm thấy mọi muộn phiền đều tan biến. Nụ cười ấy như ánh nắng ban mai, sưởi ấm lòng em và cả gia đình. Giọng nói của mẹ thì thật đặc biệt. Giọng mẹ trầm ấm, nhẹ nhàng, như dòng suối mát chảy qua những ngày hè oi ả. Mỗi tối, khi mẹ ngồi kể chuyện hay hát ru, em như lạc vào một thế giới thần tiên, nơi chỉ có sự bình yên và yêu thương. Mẹ kể chuyện rất hay, từ chuyện Tấm Cám, Thạch Sanh đến những câu chuyện về quê hương, về ông bà ngày xưa. Qua lời kể của mẹ, em học được cách sống lương thiện, biết ơn và yêu thương mọi người.

Đôi bàn tay mẹ là biểu tượng của sự tần tảo và khéo léo. Bàn tay ấy không mềm mại như những cô gái trẻ, mà chai sần, thô ráp vì làm việc nhiều năm. Những vết chai trên tay mẹ như kể câu chuyện về những ngày mẹ dầm mưa dãi nắng, chăm lo cho gia đình. Nhưng chính đôi bàn tay ấy đã nấu cho em những bữa cơm ngon, may cho em những bộ quần áo đẹp, và vuốt ve em mỗi khi em buồn. Mẹ nấu ăn rất giỏi, từ những món đơn giản như canh rau muống, cá kho tộ đến những món cầu kỳ như bánh chưng ngày Tết. Món chè đậu xanh của mẹ là món em thích nhất. Chè ngọt dịu, thơm lừng, như chính tình yêu mẹ dành cho em. Mỗi lần ăn, em cảm nhận được sự tỉ mỉ và tâm huyết mà mẹ đặt vào từng món ăn.

Mẹ không chỉ giỏi việc nhà mà còn rất đảm đang trong công việc. Mẹ làm việc ở một cửa hàng nhỏ gần nhà, nơi mẹ bán đủ thứ từ đồ dùng học tập đến thực phẩm. Mẹ luôn niềm nở với khách hàng, và ai cũng quý mẹ vì tính tình hiền hậu, thật thà. Dù công việc bận rộn, mẹ vẫn dành thời gian chăm sóc gia đình. Sáng sớm, mẹ dậy chuẩn bị bữa sáng, chiều về lại tất bật nấu cơm, dọn dẹp. Tối đến, mẹ ngồi cạnh em, kiểm tra bài tập và giải đáp những thắc mắc của em. Mẹ rất kiên nhẫn, dù có những hôm em chậm hiểu, mẹ vẫn nhẹ nhàng giảng lại từng chút một. Có lần em bị điểm kém môn Toán, em sợ mẹ buồn, nhưng mẹ chỉ ôm em và nói: “Không sao, con cố gắng lần sau là được.” Lời nói ấy như ngọn gió mát, thổi bay nỗi lo lắng và tiếp thêm động lực cho em.

Mẹ còn là người thầy dạy em những bài học cuộc sống. Mẹ dạy em cách đối xử tử tế với mọi người, biết chia sẻ với bạn bè và giúp đỡ những người khó khăn. Mẹ kể em nghe về những ngày mẹ còn nhỏ, khi gia đình nghèo khó, mẹ đã cố gắng học tập để có cuộc sống tốt hơn. Những câu chuyện ấy khiến em càng trân trọng mẹ và tự nhủ phải học giỏi để không phụ lòng mẹ. Mẹ cũng dạy em yêu thiên nhiên, yêu quê hương. Mỗi lần về quê ngoại, mẹ dẫn em ra cánh đồng lúa, chỉ cho em cách phân biệt lúa chín và lúa non, kể em nghe về những mùa màng vất vả của ông bà. Nhờ mẹ, em hiểu rằng mọi thứ em có hôm nay đều là mồ hôi, công sức của bao thế hệ.

Mẹ là người bạn thân thiết nhất của em. Em có thể kể với mẹ mọi chuyện, từ niềm vui khi được cô khen đến nỗi buồn khi cãi nhau với bạn. Mẹ luôn lắng nghe, không phán xét, mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Có lần em giận bạn, mẹ bảo: “Con hãy đặt mình vào vị trí của bạn, rồi con sẽ hiểu.” Lời mẹ dạy đã giúp em làm lành với bạn và giữ được tình bạn đẹp. Mẹ như ngọn núi vững chãi, luôn che chở và dẫn đường cho em, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu.

Nhìn mẹ tần tảo sớm hôm, em càng thương mẹ và tự hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để mẹ tự hào. Những lúc mẹ mệt, em muốn làm gì đó để mẹ vui, dù chỉ là rửa bát hay quét nhà. Em biết những việc nhỏ ấy không thể bù đắp được công lao của mẹ, nhưng em hy vọng mẹ sẽ thấy em đang trưởng thành từng ngày.

Em yêu mẹ nhiều lắm. Mẹ là ánh mặt trời, là bầu trời xanh, là tất cả những gì đẹp đẽ nhất trong cuộc đời em. Mỗi ngày bên mẹ là một ngày hạnh phúc. Em mong mẹ mãi khỏe mạnh, vui vẻ để luôn là chỗ dựa yêu thương của em và cả gia đình. Em sẽ cố gắng học tập, rèn luyện để trở thành người con ngoan, để mẹ luôn nở nụ cười rạng rỡ như ánh nắng ban mai.

Bài văn tả mẹ lớp 5 dài mẫu 18

Mẹ là người đặc biệt nhất trong lòng em, là ánh sáng soi đường và là nơi em tìm về mỗi khi mệt mỏi. Mẹ không chỉ chăm sóc, yêu thương mà còn là người thầy đầu tiên, dạy em những bài học quý giá về cuộc sống. Hôm nay, em muốn kể thật chi tiết về mẹ để bày tỏ lòng biết ơn và tình yêu sâu đậm của mình.

Mẹ em năm nay ba mươi sáu tuổi, dáng người nhỏ nhắn, bước đi nhẹ nhàng nhưng đầy tự tin. Làn da mẹ ngăm khỏe khoắn, đôi má hồng hào toát lên sức sống. Mái tóc mẹ đen dài, óng mượt, thường được mẹ búi gọn gàng bằng chiếc dây chun màu xanh mà mẹ rất thích. Mỗi lần mẹ gội đầu, mùi hương dầu gội thảo mộc lan tỏa khắp nhà, khiến em cảm thấy thật dễ chịu. Đôi mắt mẹ là điều em yêu nhất. Đó là đôi mắt nâu sáng, như biết nói, luôn ánh lên sự dịu dàng và bao dung. Khi em làm sai, ánh mắt mẹ không trách móc mà chỉ buồn nhẹ, đủ để em nhận ra lỗi lầm và cố gắng sửa chữa. Nhưng khi em làm được điều tốt, ánh mắt mẹ lại rạng rỡ, như những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm, khiến em thấy tự hào vô cùng.

Nụ cười của mẹ là nguồn động viên lớn nhất đối với em. Mỗi lần mẹ cười, khóe miệng cong cong, để lộ hàm răng trắng đều, làm em cảm thấy mọi muộn phiền đều tan biến. Nụ cười ấy như ánh nắng ban mai, sưởi ấm lòng em và cả gia đình. Giọng nói của mẹ thì thật đặc biệt. Giọng mẹ trầm ấm, nhẹ nhàng, như dòng suối mát chảy qua những ngày hè oi ả. Mỗi tối, khi mẹ ngồi kể chuyện hay hát ru, em như lạc vào một thế giới thần tiên, nơi chỉ có sự bình yên và yêu thương. Mẹ kể chuyện rất hay, từ chuyện Tấm Cám, Thạch Sanh đến những câu chuyện về quê hương, về ông bà ngày xưa. Qua lời kể của mẹ, em học được cách sống lương thiện, biết ơn và yêu thương mọi người.

Đôi bàn tay mẹ là biểu tượng của sự tần tảo và khéo léo. Bàn tay ấy không mềm mại như những cô gái trẻ, mà chai sần, thô ráp vì làm việc nhiều năm. Những vết chai trên tay mẹ như kể câu chuyện về những ngày mẹ dầm mưa dãi nắng, chăm lo cho gia đình. Nhưng chính đôi bàn tay ấy đã nấu cho em những bữa cơm ngon, may cho em những bộ quần áo đẹp, và vuốt ve em mỗi khi em buồn. Mẹ nấu ăn rất giỏi, từ những món đơn giản như canh rau muống, cá kho tộ đến những món cầu kỳ như bánh chưng ngày Tết. Món chè đậu xanh của mẹ là món em thích nhất. Chè ngọt dịu, thơm lừng, như chính tình yêu mẹ dành cho em. Mỗi lần ăn, em cảm nhận được sự tỉ mỉ và tâm huyết mà mẹ đặt vào từng món ăn.

Mẹ không chỉ giỏi việc nhà mà còn rất đảm đang trong công việc. Mẹ làm việc ở một cửa hàng nhỏ gần nhà, nơi mẹ bán đủ thứ từ đồ dùng học tập đến thực phẩm. Mẹ luôn niềm nở với khách hàng, và ai cũng quý mẹ vì tính tình hiền hậu, thật thà. Dù công việc bận rộn, mẹ vẫn dành thời gian chăm sóc gia đình. Sáng sớm, mẹ dậy chuẩn bị bữa sáng, chiều về lại tất bật nấu cơm, dọn dẹp. Tối đến, mẹ ngồi cạnh em, kiểm tra bài tập và giải đáp những thắc mắc của em. Mẹ rất kiên nhẫn, dù có những hôm em chậm hiểu, mẹ vẫn nhẹ nhàng giảng lại từng chút một. Có lần em bị điểm kém môn Toán, em sợ mẹ buồn, nhưng mẹ chỉ ôm em và nói: “Không sao, con cố gắng lần sau là được.” Lời nói ấy như ngọn gió mát, thổi bay nỗi lo lắng và tiếp thêm động lực cho em.

Mẹ còn là người thầy dạy em những bài học cuộc sống. Mẹ dạy em cách đối xử tử tế với mọi người, biết chia sẻ với bạn bè và giúp đỡ những người khó khăn. Mẹ kể em nghe về những ngày mẹ còn nhỏ, khi gia đình nghèo khó, mẹ đã cố gắng học tập để có cuộc sống tốt hơn. Những câu chuyện ấy khiến em càng trân trọng mẹ và tự nhủ phải học giỏi để không phụ lòng mẹ. Mẹ cũng dạy em yêu thiên nhiên, yêu quê hương. Mỗi lần về quê ngoại, mẹ dẫn em ra cánh đồng lúa, chỉ cho em cách phân biệt lúa chín và lúa non, kể em nghe về những mùa màng vất vả của ông bà. Nhờ mẹ, em hiểu rằng mọi thứ em có hôm nay đều là mồ hôi, công sức của bao thế hệ.

Mẹ là người bạn thân thiết nhất của em. Em có thể kể với mẹ mọi chuyện, từ niềm vui khi được cô khen đến nỗi buồn khi cãi nhau với bạn. Mẹ luôn lắng nghe, không phán xét, mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Có lần em giận bạn, mẹ bảo: “Con hãy đặt mình vào vị trí của bạn, rồi con sẽ hiểu.” Lời mẹ dạy đã giúp em làm lành với bạn và giữ được tình bạn đẹp. Mẹ như ngọn núi vững chãi, luôn che chở và dẫn đường cho em, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu.

Nhìn mẹ tần tảo sớm hôm, em càng thương mẹ và tự hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để mẹ tự hào. Những lúc mẹ mệt, em muốn làm gì đó để mẹ vui, dù chỉ là rửa bát hay quét nhà. Em biết những việc nhỏ ấy không thể bù đắp được công lao của mẹ, nhưng em hy vọng mẹ sẽ thấy em đang trưởng thành từng ngày.

Em yêu mẹ nhiều lắm. Mẹ là ánh mặt trời, là bầu trời xanh, là tất cả những gì đẹp đẽ nhất trong cuộc đời em. Mỗi ngày bên mẹ là một ngày hạnh phúc. Em mong mẹ mãi khỏe mạnh, vui vẻ để luôn là chỗ dựa yêu thương của em và cả gia đình. Em sẽ cố gắng học tập, rèn luyện để trở thành người con ngoan, để mẹ luôn nở nụ cười rạng rỡ như ánh nắng ban mai.

Bài văn tả mẹ lớp 5 dài mẫu 19

Mẹ là người em yêu quý nhất, là ánh sáng soi đường và là nơi em tìm về mỗi khi mệt mỏi. Mẹ không chỉ chăm sóc, yêu thương mà còn là người thầy đầu tiên, dạy em những bài học quý giá về cuộc sống. Hôm nay, em muốn kể thật chi tiết về mẹ để bày tỏ lòng biết ơn và tình yêu sâu đậm của mình.

Mẹ em năm nay ba mươi bảy tuổi, dáng người thon thả, bước đi nhẹ nhàng nhưng đầy tự tin. Làn da mẹ sáng mịn, dù đã có vài vết nám nhỏ vì những năm tháng vất vả. Mái tóc mẹ đen dài, óng mượt, thường được mẹ buộc gọn gàng bằng chiếc dây chun màu đỏ mà mẹ rất thích. Mỗi lần mẹ gội đầu, mùi hương dầu gội thảo mộc lan tỏa khắp nhà, khiến em cảm thấy thật dễ chịu. Đôi mắt mẹ là điều em yêu nhất. Đó là đôi mắt đen sáng, như biết nói, luôn ánh lên sự dịu dàng và bao dung. Khi em làm sai, ánh mắt mẹ không trách móc mà chỉ buồn nhẹ, đủ để em nhận ra lỗi lầm và cố gắng sửa chữa. Nhưng khi em làm được điều tốt, ánh mắt mẹ lại rạng rỡ, như những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm, khiến em thấy tự hào vô cùng.

Nụ cười của mẹ là nguồn động viên lớn nhất đối với em. Mỗi lần mẹ cười, khóe miệng cong cong, để lộ hàm răng trắng đều, làm em cảm thấy mọi muộn phiền đều tan biến. Nụ cười ấy như ánh nắng ban mai, sưởi ấm lòng em và cả gia đình. Giọng nói của mẹ thì thật đặc biệt. Giọng mẹ trầm ấm, nhẹ nhàng, như dòng suối mát chảy qua những ngày hè oi ả. Mỗi tối, khi mẹ ngồi kể chuyện hay hát ru, em như lạc vào một thế giới thần tiên, nơi chỉ có sự bình yên và yêu thương. Mẹ kể chuyện rất hay, từ chuyện Tấm Cám, Thạch Sanh đến những câu chuyện về quê hương, về ông bà ngày xưa. Qua lời kể của mẹ, em học được cách sống lương thiện, biết ơn và yêu thương mọi người.

Đôi bàn tay mẹ là biểu tượng của sự tần tảo và khéo léo. Bàn tay ấy không mềm mại như những cô gái trẻ, mà chai sần, thô ráp vì làm việc nhiều năm. Những vết chai trên tay mẹ như kể câu chuyện về những ngày mẹ dầm mưa dãi nắng, chăm lo cho gia đình. Nhưng chính đôi bàn tay ấy đã nấu cho em những bữa cơm ngon, may cho em những bộ quần áo đẹp, và vuốt ve em mỗi khi em buồn. Mẹ nấu ăn rất giỏi, từ những món đơn giản như canh rau muống, cá kho tộ đến những món cầu kỳ như bánh chưng ngày Tết. Món chè đậu xanh của mẹ là món em thích nhất. Chè ngọt dịu, thơm lừng, như chính tình yêu mẹ dành cho em. Mỗi lần ăn, em cảm nhận được sự tỉ mỉ và tâm huyết mà mẹ đặt vào từng món ăn.

Mẹ không chỉ giỏi việc nhà mà còn rất đảm đang trong công việc. Mẹ làm việc ở một cửa hàng nhỏ gần nhà, nơi mẹ bán đủ thứ từ đồ dùng học tập đến thực phẩm. Mẹ luôn niềm nở với khách hàng, và ai cũng quý mẹ vì tính tình hiền hậu, thật thà. Dù công việc bận rộn, mẹ vẫn dành thời gian chăm sóc gia đình. Sáng sớm, mẹ dậy chuẩn bị bữa sáng, chiều về lại tất bật nấu cơm, dọn dẹp. Tối đến, mẹ ngồi cạnh em, kiểm tra bài tập và giải đáp những thắc mắc của em. Mẹ rất kiên nhẫn, dù có những hôm em chậm hiểu, mẹ vẫn nhẹ nhàng giảng lại từng chút một. Có lần em bị điểm kém môn Toán, em sợ mẹ buồn, nhưng mẹ chỉ ôm em và nói: “Không sao, con cố gắng lần sau là được.” Lời nói ấy như ngọn gió mát, thổi bay nỗi lo lắng và tiếp thêm động lực cho em.

Mẹ còn là người thầy dạy em những bài học cuộc sống. Mẹ dạy em cách đối xử tử tế với mọi người, biết chia sẻ với bạn bè và giúp đỡ những người khó khăn. Mẹ kể em nghe về những ngày mẹ còn nhỏ, khi gia đình nghèo khó, mẹ đã cố gắng học tập để có cuộc sống tốt hơn. Những câu chuyện ấy khiến em càng trân trọng mẹ và tự nhủ phải học giỏi để không phụ lòng mẹ. Mẹ cũng dạy em yêu thiên nhiên, yêu quê hương. Mỗi lần về quê ngoại, mẹ dẫn em ra cánh đồng lúa, chỉ cho em cách phân biệt lúa chín và lúa non, kể em nghe về những mùa màng vất vả của ông bà. Nhờ mẹ, em hiểu rằng mọi thứ em có hôm nay đều là mồ hôi, công sức của bao thế hệ.

Mẹ là người bạn thân thiết nhất của em. Em có thể kể với mẹ mọi chuyện, từ niềm vui khi được cô khen đến nỗi buồn khi cãi nhau với bạn. Mẹ luôn lắng nghe, không phán xét, mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Có lần em giận bạn, mẹ bảo: “Con hãy đặt mình vào vị trí của bạn, rồi con sẽ hiểu.” Lời mẹ dạy đã giúp em làm lành với bạn và giữ được tình bạn đẹp. Mẹ như ngọn núi vững chãi, luôn che chở và dẫn đường cho em, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu.

Nhìn mẹ tần tảo sớm hôm, em càng thương mẹ và tự hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để mẹ tự hào. Những lúc mẹ mệt, em muốn làm gì đó để mẹ vui, dù chỉ là rửa bát hay quét nhà. Em biết những việc nhỏ ấy không thể bù đắp được công lao của mẹ, nhưng em hy vọng mẹ sẽ thấy em đang trưởng thành từng ngày.

Em yêu mẹ nhiều lắm. Mẹ là ánh mặt trời, là bầu trời xanh, là tất cả những gì đẹp đẽ nhất trong cuộc đời em. Mỗi ngày bên mẹ là một ngày hạnh phúc. Em mong mẹ mãi khỏe mạnh, vui vẻ để luôn là chỗ dựa yêu thương của em và cả gia đình. Em sẽ cố gắng học tập, rèn luyện để trở thành người con ngoan, để mẹ luôn nở nụ cười rạng rỡ như ánh nắng ban mai.

Bài văn tả mẹ lớp 5 dài mẫu 20

Mẹ là người em yêu quý nhất, là ánh sáng soi đường và là nơi em tìm về mỗi khi mệt mỏi. Mẹ không chỉ chăm sóc, yêu thương mà còn là người thầy đầu tiên, dạy em những bài học quý giá về cuộc sống. Hôm nay, em muốn kể thật chi tiết về mẹ để bày tỏ lòng biết ơn và tình yêu sâu đậm của mình.

Mẹ em năm nay ba mươi tám tuổi, dáng người thon thả, bước đi nhẹ nhàng nhưng đầy tự tin. Làn da mẹ sáng mịn, dù đã có vài vết nám nhỏ vì những năm tháng vất vả. Mái tóc mẹ đen dài, óng mượt, thường được mẹ buộc gọn gàng bằng chiếc dây chun màu đỏ mà mẹ rất thích. Mỗi lần mẹ gội đầu, mùi hương dầu gội thảo mộc lan tỏa khắp nhà, khiến em cảm thấy thật dễ chịu. Đôi mắt mẹ là điều em yêu nhất. Đó là đôi mắt đen sáng, như biết nói, luôn ánh lên sự dịu dàng và bao dung. Khi em làm sai, ánh mắt mẹ không trách móc mà chỉ buồn nhẹ, đủ để em nhận ra lỗi lầm và cố gắng sửa chữa. Nhưng khi em làm được điều tốt, ánh mắt mẹ lại rạng rỡ, như những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm, khiến em thấy tự hào vô cùng.

Nụ cười của mẹ là nguồn động viên lớn nhất đối với em. Mỗi lần mẹ cười, khóe miệng cong cong, để lộ hàm răng trắng đều, làm em cảm thấy mọi muộn phiền đều tan biến. Nụ cười ấy như ánh nắng ban mai, sưởi ấm lòng em và cả gia đình. Giọng nói của mẹ thì thật đặc biệt. Giọng mẹ trầm ấm, nhẹ nhàng, như dòng suối mát chảy qua những ngày hè oi ả. Mỗi tối, khi mẹ ngồi kể chuyện hay hát ru, em như lạc vào một thế giới thần tiên, nơi chỉ có sự bình yên và yêu thương. Mẹ kể chuyện rất hay, từ chuyện Tấm Cám, Thạch Sanh đến những câu chuyện về quê hương, về ông bà ngày xưa. Qua lời kể của mẹ, em học được cách sống lương thiện, biết ơn và yêu thương mọi người.

Đôi bàn tay mẹ là biểu tượng của sự tần tảo và khéo léo. Bàn tay ấy không mềm mại như những cô gái trẻ, mà chai sần, thô ráp vì làm việc nhiều năm. Những vết chai trên tay mẹ như kể câu chuyện về những ngày mẹ dầm mưa dãi nắng, chăm lo cho gia đình. Nhưng chính đôi bàn tay ấy đã nấu cho em những bữa cơm ngon, may cho em những bộ quần áo đẹp, và vuốt ve em mỗi khi em buồn. Mẹ nấu ăn rất giỏi, từ những món đơn giản như canh rau muống, cá kho tộ đến những món cầu kỳ như bánh chưng ngày Tết. Món chè đậu xanh của mẹ là món em thích nhất. Chè ngọt dịu, thơm lừng, như chính tình yêu mẹ dành cho em. Mỗi lần ăn, em cảm nhận được sự tỉ mỉ và tâm huyết mà mẹ đặt vào từng món ăn.

Mẹ không chỉ giỏi việc nhà mà còn rất đảm đang trong công việc. Mẹ làm việc ở một cửa hàng nhỏ gần nhà, nơi mẹ bán đủ thứ từ đồ dùng học tập đến thực phẩm. Mẹ luôn niềm nở với khách hàng, và ai cũng quý mẹ vì tính tình hiền hậu, thật thà. Dù công việc bận rộn, mẹ vẫn dành thời gian chăm sóc gia đình. Sáng sớm, mẹ dậy chuẩn bị bữa sáng, chiều về lại tất bật nấu cơm, dọn dẹp. Tối đến, mẹ ngồi cạnh em, kiểm tra bài tập và giải đáp những thắc mắc của em. Mẹ rất kiên nhẫn, dù có những hôm em chậm hiểu, mẹ vẫn nhẹ nhàng giảng lại từng chút một. Có lần em bị điểm kém môn Toán, em sợ mẹ buồn, nhưng mẹ chỉ ôm em và nói: “Không sao, con cố gắng lần sau là được.” Lời nói ấy như ngọn gió mát, thổi bay nỗi lo lắng và tiếp thêm động lực cho em.

Mẹ còn là người thầy dạy em những bài học cuộc sống. Mẹ dạy em cách đối xử tử tế với mọi người, biết chia sẻ với bạn bè và giúp đỡ những người khó khăn. Mẹ kể em nghe về những ngày mẹ còn nhỏ, khi gia đình nghèo khó, mẹ đã cố gắng học tập để có cuộc sống tốt hơn. Những câu chuyện ấy khiến em càng trân trọng mẹ và tự nhủ phải học giỏi để không phụ lòng mẹ. Mẹ cũng dạy em yêu thiên nhiên, yêu quê hương. Mỗi lần về quê ngoại, mẹ dẫn em ra cánh đồng lúa, chỉ cho em cách phân biệt lúa chín và lúa non, kể em nghe về những mùa màng vất vả của ông bà. Nhờ mẹ, em hiểu rằng mọi thứ em có hôm nay đều là mồ hôi, công sức của bao thế hệ.

Mẹ là người bạn thân thiết nhất của em. Em có thể kể với mẹ mọi chuyện, từ niềm vui khi được cô khen đến nỗi buồn khi cãi nhau với bạn. Mẹ luôn lắng nghe, không phán xét, mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Có lần em giận bạn, mẹ bảo: “Con hãy đặt mình vào vị trí của bạn, rồi con sẽ hiểu.” Lời mẹ dạy đã giúp em làm lành với bạn và giữ được tình bạn đẹp. Mẹ như ngọn núi vững chãi, luôn che chở và dẫn đường cho em, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu.

Nhìn mẹ tần tảo sớm hôm, em càng thương mẹ và tự hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để mẹ tự hào. Những lúc mẹ mệt, em muốn làm gì đó để mẹ vui, dù chỉ là rửa bát hay quét nhà. Em biết những việc nhỏ ấy không thể bù đắp được công lao của mẹ, nhưng em hy vọng mẹ sẽ thấy em đang trưởng thành từng ngày.

Em yêu mẹ nhiều lắm. Mẹ là ánh mặt trời, là bầu trời xanh, là tất cả những gì đẹp đẽ nhất trong cuộc đời em. Mỗi ngày bên mẹ là một ngày hạnh phúc. Em mong mẹ mãi khỏe mạnh, vui vẻ để luôn là chỗ dựa yêu thương của em và cả gia đình. Em sẽ cố gắng học tập, rèn luyện để trở thành người con ngoan, để mẹ luôn nở nụ cười rạng rỡ như ánh nắng ban mai.

Xem thêm:

Tổng hợp 44+ bài văn tả phong cảnh lớp 5 hay nhất

Mẫu 32+ văn tả con sư tử lớp 4 ngắn gọn nhất, đạt điểm cao

Bài Viết Liên Quan