Bác Hồ – vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam – không chỉ là nhà cách mạng kiệt xuất mà còn là người ông, người Cha già kính yêu trong lòng mỗi thế hệ học sinh. Trong chương trình Tiếng Việt lớp 4, đề bài “Tả về Bác Hồ” là cơ hội để học sinh thể hiện tình cảm, sự kính trọng, biết ơn và lòng ngưỡng mộ với Bác qua từng lời văn giản dị mà sâu sắc.
Dưới đây là 15 bài văn mẫu tả về Bác Hồ lớp 4 mà phantichvanhoc.com đã tổng hợp, mỗi bài dài từ 220–250 từ, được viết với ngôn từ trong sáng, cảm xúc chân thành và phù hợp với lứa tuổi tiểu học. Các em có thể tham khảo để rèn luyện kỹ năng viết văn miêu tả, chuẩn bị cho bài tập làm văn hoặc các bài kiểm tra trên lớp.
Tổng hợp bài văn tả về bác hồ lớp 4
Bài văn 1: Tả chân dung Bác Hồ qua bức ảnh treo trong lớp
Trong lớp em có treo một bức ảnh chân dung Bác Hồ ở chính giữa bảng. Mỗi ngày đến lớp, em đều ngước nhìn Bác với lòng kính yêu và biết ơn vô hạn.
Trong ảnh, Bác Hồ mặc bộ áo ka-ki giản dị, gương mặt hiền từ, đôi mắt sáng ngời và nụ cười ấm áp. Râu Bác bạc trắng, dài và gọn gàng. Mái tóc của Bác cũng đã bạc theo năm tháng, thể hiện một con người giàu trải nghiệm và trí tuệ. Em đặc biệt ấn tượng với đôi mắt Bác – đôi mắt luôn ánh lên sự yêu thương, như đang nhìn và động viên chúng em chăm học, chăm ngoan.
Bức ảnh tuy nhỏ nhưng mang ý nghĩa rất lớn. Nó luôn nhắc nhở em phải học tập thật tốt để xứng đáng với công ơn của Bác – vị Cha già kính yêu của dân tộc Việt Nam.
Bài văn 2: Tả tượng Bác Hồ trong khuôn viên trường em
Trong sân trường em có đặt một bức tượng Bác Hồ bằng đồng sáng bóng. Bức tượng được đặt ở nơi trang trọng, có cây xanh xung quanh và một vòng hoa tươi thắm bên dưới.
Tượng Bác ngồi trên ghế, tay cầm cuốn sách, ánh mắt hiền từ như đang dõi theo từng bước đi của học sinh. Khuôn mặt Bác thể hiện rõ sự từng trải và lòng nhân hậu. Tóc và râu Bác bạc trắng, được nghệ nhân chạm khắc rất tỉ mỉ. Dáng ngồi của Bác nghiêm trang nhưng cũng rất gần gũi.
Mỗi lần em đi ngang qua, em đều chắp tay chào và thầm hứa với Bác sẽ học thật chăm ngoan. Bức tượng không chỉ làm đẹp cho sân trường mà còn nhắc nhở chúng em luôn ghi nhớ công ơn của Bác Hồ.
Bài văn 3: Bài văn tả về bác hồ lớp 4 hay nhất
Lần đầu tiên em biết đến Bác Hồ là khi học bài “Bác Hồ kính yêu” trong sách Tiếng Việt lớp 2. Từ những dòng chữ giản dị, em đã hình dung ra một con người vĩ đại mà rất đỗi gần gũi.
Bác Hồ có dáng người cao, gầy, gương mặt phúc hậu, mái tóc bạc trắng. Bác luôn mặc bộ áo đơn sơ màu trắng, đi đôi dép cao su rất giản dị. Bác yêu thiếu nhi, luôn dành thời gian đến thăm trường học, gửi thư cho học sinh, căn dặn các em phải ngoan ngoãn, chăm học.
Qua bài học ấy, em không chỉ yêu kính Bác mà còn cố gắng học tập, rèn luyện để không phụ lòng mong mỏi của Bác Hồ kính yêu.
Bài văn 4: Tả cảm xúc khi đứng trước lăng Bác
Hè năm ngoái, em được bố mẹ đưa đi thăm Lăng Bác ở Hà Nội. Đó là lần đầu tiên em được đứng trước nơi yên nghỉ của Bác Hồ – vị lãnh tụ vĩ đại mà em luôn kính trọng.
Lăng Bác rất rộng, xung quanh là cỏ xanh và hoa tươi rực rỡ. Hàng người xếp hàng vào viếng Bác rất dài, ai cũng im lặng, nghiêm trang. Khi bước vào trong, em nhìn thấy Bác nằm đó, gương mặt hiền hậu, đôi tay đặt nhẹ nhàng trên bụng. Em xúc động và rưng rưng nước mắt.
Chuyến thăm Lăng Bác đã để lại trong em một ấn tượng sâu sắc. Em thầm hứa với Bác sẽ sống tốt, học giỏi, ngoan ngoãn để không phụ lòng Bác dạy bảo.
Bài văn 5: Tả Bác Hồ qua câu chuyện “Bác để dép ngoài thềm”
Cô giáo em từng kể câu chuyện về Bác Hồ khi đi thăm trường, Bác để dép ngoài thềm trước khi bước vào lớp – như một học sinh ngoan. Dù là Chủ tịch nước, Bác vẫn giản dị, lễ phép khiến em cảm phục vô cùng.
Qua câu chuyện đó, em hình dung ra một con người tuy lớn lao nhưng rất gần gũi. Bác ăn mặc giản dị, nói năng nhẹ nhàng, luôn tôn trọng người khác và dạy chúng em phải sống lễ phép. Hình ảnh đôi dép cao su giản đơn mà Bác đi cũng trở nên đáng quý.
Bác đã dạy em bài học đầu tiên về sự khiêm tốn và lễ nghĩa. Em luôn ghi nhớ câu chuyện ấy và coi đó là tấm gương sáng để noi theo mỗi ngày.
Bài văn 6: Tả Bác Hồ qua câu thơ em đã học
Em từng học bài thơ “Bác ơi!” của nhà thơ Tố Hữu, trong đó có những dòng thơ khiến em xúc động:
“Bác đã đi rồi sao Bác ơi!
Mùa thu đang đẹp, nắng xanh trời…”
Qua bài thơ, em hình dung ra một con người gần gũi và giản dị, đã sống trọn đời vì nhân dân. Dáng Bác gầy, mái tóc bạc, ánh mắt sáng và hiền từ. Dù là Chủ tịch nước, Bác vẫn sống thanh bạch, luôn dành tình yêu thương cho các em nhỏ và đồng bào khắp nơi.
Bài thơ khiến em thấy thương Bác vô cùng. Em đã tưởng tượng cảnh cả dân tộc khóc thương khi Bác mất, ai ai cũng buồn vì mất đi một người ông, người cha lớn. Bác Hồ không chỉ là một vị lãnh tụ mà còn là người thầy vĩ đại, người bạn đồng hành của thiếu nhi.
Mỗi lần đọc lại bài thơ ấy, em lại nhắc nhở bản thân phải ngoan ngoãn, học tốt để không phụ lòng Bác dạy bảo.
Bài văn 7: Bài văn tả về bác hồ lớp 4 trong tưởng tượng của em
Dù chưa từng gặp Bác Hồ ngoài đời, nhưng qua sách vở và lời kể của cô giáo, em luôn tưởng tượng Bác là một ông cụ hiền hậu, ánh mắt sáng và nụ cười nhân hậu. Trong tâm trí em, Bác như một người ông tuyệt vời mà ai cũng yêu mến.
Bác mặc bộ áo trắng giản dị, đi đôi dép cao su đã mòn, nhưng lúc nào cũng toát lên vẻ đĩnh đạc và thông thái. Bác thích đọc sách, trồng cây, viết thư cho thiếu nhi. Em tưởng tượng nếu có dịp được gặp Bác, chắc chắn em sẽ khoanh tay chào Bác thật lễ phép, rồi kể cho Bác nghe về lớp học, thầy cô và bạn bè em.
Dù Bác không còn nữa, nhưng hình ảnh của Bác mãi sống trong lòng em. Em ước mình lớn lên sẽ trở thành người có ích cho đất nước như Bác – một con người giản dị mà vĩ đại vô cùng.
Bài văn 8: Tả tình cảm của em với Bác Hồ
Từ nhỏ, em đã được nghe ông bà, bố mẹ và thầy cô kể rất nhiều câu chuyện cảm động về Bác Hồ. Dù Bác đã đi xa, nhưng trong lòng em, Bác vẫn luôn hiện diện như một người ông thân yêu.
Mỗi lần nhìn thấy ảnh Bác treo trong lớp, em thấy như Bác đang mỉm cười dịu dàng, khích lệ chúng em cố gắng học tốt. Mỗi lời dạy của Bác – từ “5 điều Bác Hồ dạy” đến các câu chuyện giản dị – đều khiến em cảm thấy ấm áp và tự hào. Em rất yêu kính Bác, dù chưa một lần được gặp.
Tình cảm của em với Bác không thể nói hết bằng lời. Em chỉ biết cố gắng học giỏi, sống ngoan, lễ phép với mọi người – vì đó là điều Bác luôn mong muốn ở thế hệ trẻ chúng em.
Bài văn 9: Tả Bác Hồ với thiếu nhi
Bác Hồ rất yêu trẻ em. Em từng nhìn thấy nhiều bức ảnh Bác ngồi giữa vòng tay các em nhỏ, tay vuốt tóc, miệng cười hiền hậu. Dù là vị lãnh tụ của dân tộc, Bác vẫn luôn dành sự quan tâm đặc biệt cho thiếu nhi.
Có lần em xem một bức ảnh Bác tặng quà Trung thu cho các bạn nhỏ miền núi. Mắt Bác sáng, môi Bác nở nụ cười trìu mến. Bác không chỉ tặng quà, mà còn gửi thư, làm thơ, căn dặn các em phải chăm học, vâng lời thầy cô, kính yêu cha mẹ.
Những hình ảnh đó khiến em càng kính trọng và yêu quý Bác nhiều hơn. Em mong muốn được sống tốt, học giỏi và luôn làm điều tốt như những điều Bác đã dạy.
Bài văn 10: Tả Bác Hồ qua lời kể của ông em
Một buổi tối, ông em kể cho em nghe chuyện ông từng được gặp Bác Hồ. Ông kể rằng Bác rất giản dị, gần gũi, luôn quan tâm đến mọi người. Khi ông còn là thanh niên xung phong, Bác đến thăm và bắt tay từng người.
Ông nói: “Bàn tay Bác ấm lắm, đôi mắt Bác sáng như sao.” Lúc ấy, ông đã xúc động đến rơi nước mắt. Em lắng nghe mà tưởng tượng ra dáng Bác – cao gầy, hiền từ và rất đời thường.
Lời kể của ông khiến em thêm tự hào và kính yêu Bác hơn bao giờ hết. Em thầm hứa sẽ chăm ngoan, học giỏi để xứng đáng với tình thương của Bác dành cho bao thế hệ người Việt Nam.
Bài văn 11: Tả Bác Hồ khi chăm cây trong vườn
Một lần, em xem được đoạn phim tư liệu quay cảnh Bác Hồ đang chăm sóc cây trong vườn. Hình ảnh Bác giản dị, đời thường khiến em rất xúc động và cảm phục.
Bác mặc bộ áo nâu, đội mũ cối, đôi tay cầm chiếc xẻng nhỏ đang vun gốc cho một cây non. Dáng Bác hơi gầy nhưng nhanh nhẹn, động tác nhẹ nhàng, cẩn thận như một người làm vườn thực thụ. Gương mặt Bác tuy đã có nhiều nếp nhăn nhưng ánh mắt vẫn sáng, tràn đầy yêu thương. Dưới nắng sớm, bóng Bác đổ dài trên lối đi khiến em có cảm giác Bác như đang ở rất gần mình.
Qua hình ảnh ấy, em hiểu rằng Bác không chỉ là một vị lãnh tụ mà còn là một con người yêu thiên nhiên, giản dị và chăm lo từng điều nhỏ bé. Em tự nhủ sẽ giữ gìn cây xanh ở trường và chăm sóc cây mẹ trồng ở nhà như cách Bác đã làm.
Bài văn 12: Tả hình ảnh Bác Hồ khi viết thư cho thiếu nhi
Trong một tiết học, cô giáo em kể rằng Bác Hồ từng viết thư chúc Tết thiếu nhi rất nhiều lần. Hình ảnh Bác ngồi bên bàn nhỏ, bên ngọn đèn vàng, chăm chú viết từng chữ cho các cháu khiến em vô cùng cảm phục.
Bác mặc bộ quần áo trắng giản dị, ngồi ngay ngắn, tay cầm bút viết nắn nót. Khuôn mặt Bác đăm chiêu nhưng hiền hậu, ánh mắt tràn đầy yêu thương. Những lời chúc Tết của Bác luôn đầy tình cảm và ấm áp: “Cháu nào cũng ngoan, cũng học giỏi, xứng đáng là cháu ngoan Bác Hồ”.
Em rất thích những bức thư ấy. Dù đã nhiều năm trôi qua, tình cảm của Bác dành cho thiếu nhi vẫn còn nguyên vẹn. Em mong một ngày mình cũng viết được những dòng thư đẹp như Bác đã viết – bằng cả trái tim yêu thương.
Bài văn 13: Tả ảnh Bác Hồ treo trong phòng truyền thống
Trong phòng truyền thống của trường em có một bức ảnh lớn chân dung Bác Hồ. Mỗi lần bước vào phòng, em lại thấy lòng tràn đầy kính yêu và tự hào.
Trong ảnh, Bác mặc bộ áo ka-ki quen thuộc, khuôn mặt hiền từ và rạng rỡ. Bác đang mỉm cười rất nhẹ – một nụ cười ấm áp, nhân hậu. Mái tóc Bác bạc trắng, đôi mắt sâu và sáng, như đang nhìn thẳng vào từng học sinh. Phía sau ảnh là lá cờ đỏ sao vàng tung bay trong gió, càng làm cho hình ảnh Bác thêm uy nghiêm mà vẫn gần gũi.
Em và các bạn mỗi khi đến phòng truyền thống đều chắp tay chào Bác. Em thầm hứa với Bác sẽ cố gắng học tập thật tốt, rèn luyện chăm chỉ để không phụ lòng Bác mong mỏi.
Bài văn 14: Tả lòng biết ơn của em đối với Bác Hồ
Dù chưa từng được gặp Bác Hồ, nhưng em luôn cảm thấy Bác ở rất gần. Từ những bài học, những bức ảnh, những câu chuyện về Bác – em càng kính yêu và biết ơn vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc.
Bác đã hy sinh cả cuộc đời để mang lại độc lập, tự do cho đất nước, để em và các bạn hôm nay được học hành, vui chơi trong hòa bình. Em biết ơn Bác không chỉ vì những điều lớn lao ấy, mà còn vì tấm lòng nhân hậu, tình yêu thương Bác dành cho thiếu nhi, cho mọi người dân Việt Nam.
Mỗi ngày đến lớp, nhìn ảnh Bác treo trên bảng, em đều nhắc nhở bản thân mình: Phải chăm ngoan, lễ phép, học giỏi để xứng đáng là cháu ngoan Bác Hồ. Em biết ơn và yêu kính Bác từ trong trái tim nhỏ bé của mình.
Bài văn 15: Tả Bác Hồ – vị Cha già kính yêu của dân tộc
Bác Hồ – Chủ tịch Hồ Chí Minh – không chỉ là một nhà lãnh đạo vĩ đại mà còn là người Cha già thân yêu của dân tộc Việt Nam. Dù đã đi xa, nhưng hình ảnh và tình yêu của Bác luôn ở lại trong trái tim mỗi người dân Việt.
Bác có dáng người cao, gầy, gương mặt hiền từ và ánh mắt sáng. Bác luôn mặc bộ áo giản dị, đôi dép cao su mộc mạc, nhưng đi đến đâu cũng toát lên sự gần gũi, chân thành. Bác yêu thương dân, yêu các em nhỏ, quý trọng lao động và luôn sống tiết kiệm, giản dị.
Em rất tự hào khi được sống trong đất nước mà Bác đã hết lòng xây dựng. Em luôn coi Bác là tấm gương sáng để học tập và noi theo. Em sẽ cố gắng chăm ngoan, học giỏi, sống trung thực và chan hòa – để xứng đáng là cháu ngoan của Bác Hồ kính yêu.