Ai đã đặt tên cho dòng sông là tác phẩm tùy bút đặc sắc của Hoàng Phủ Ngọc Tường, mang đậm chất trữ tình, sâu lắng và giàu hình ảnh.
Để giúp học sinh dễ dàng nắm bắt nội dung và nghệ thuật của tác phẩm, phantichvanhoc.com sẽ giới thiệu dàn ý Ai đã đặt tên cho dòng sông ngắn gọn, súc tích, bám sát chương trình Ngữ văn 12, giúp việc phân tích trở nên dễ dàng và hiệu quả hơn.
Dàn ý Ai đã đặt tên cho dòng sông mẫu 1
Mở bài:
- Giới thiệu về tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường:
- Là nhà văn nổi tiếng với thể loại tùy bút, có phong cách trữ tình, giàu chất thơ và giàu tri thức.
- Gắn bó sâu sắc với Huế, có sự am hiểu rộng về văn hóa, lịch sử, địa lý.
- Giới thiệu tác phẩm “Ai đã đặt tên cho dòng sông?”:
- Được viết năm 1981, trích từ tập bút ký cùng tên.
- Tác phẩm thể hiện vẻ đẹp thiên nhiên, văn hóa, lịch sử của sông Hương và tình yêu sâu nặng của tác giả dành cho xứ Huế.
Thân bài:
a) Vẻ đẹp của sông Hương dưới góc nhìn địa lý – thiên nhiên
- Ở thượng nguồn:
- Sông Hương mang vẻ đẹp mạnh mẽ, hoang dại như “bản trường ca rừng già”.
- Dòng chảy dữ dội, vượt qua ghềnh thác, nhiều khúc quanh co uốn lượn.
- Gắn liền với núi rừng Trường Sơn, mang vẻ đẹp bí ẩn, kỳ vĩ.
- Khi về đồng bằng:
- Dòng sông trở nên dịu dàng, mềm mại hơn.
- Chảy quanh các làng mạc xanh tươi, mang vẻ đẹp bình yên của vùng quê Huế.
- Có những khúc quanh tạo nên hình dáng uốn lượn độc đáo như “một cuộc tìm kiếm có ý thức”.
- Khi vào thành phố Huế:
- Mang vẻ đẹp trầm mặc, sâu lắng, hòa quyện với không gian kiến trúc cổ kính.
- Chảy chậm rãi, uốn quanh các lăng tẩm, chùa chiền, cung điện.
- Được ví như “người con gái đẹp đang ngủ mơ màng”.
- Khi rời khỏi Huế:
- Dòng chảy trở nên rộng lớn, bao la nhưng mang nét lưu luyến, bịn rịn.
- Giống như “người tình chung thủy” không muốn rời xa thành phố.
b) Sông Hương trong chiều sâu lịch sử và văn hóa
- Sông Hương – chứng nhân lịch sử:
- Gắn với những chiến công của dân tộc, từ thời đại phong kiến đến cách mạng.
- Đã từng nhuốm màu đau thương nhưng cũng là niềm tự hào của người dân Huế.
- Sông Hương trong thi ca nghệ thuật:
- Được nhắc đến trong nhiều tác phẩm của các thi nhân như Nguyễn Du, Tản Đà, Cao Bá Quát.
- Trở thành cảm hứng bất tận trong thơ ca, hội họa, âm nhạc.
c) Nghệ thuật đặc sắc của tác phẩm
- Bút pháp trữ tình kết hợp yếu tố chính luận: Giọng văn lãng mạn nhưng chứa đựng nhiều kiến thức uyên bác về địa lý, lịch sử.
- So sánh, nhân hóa sông Hương: Khi là cô gái diễm lệ, khi là người tình chung thủy, khi là chứng nhân lịch sử.
- Ngôn ngữ giàu hình ảnh, nhạc tính: Câu văn uyển chuyển như dòng chảy của sông Hương.
Kết bài:
- Khẳng định giá trị của tác phẩm trong việc tôn vinh vẻ đẹp của sông Hương và xứ Huế.
- Tác phẩm không chỉ ca ngợi dòng sông mà còn thể hiện tình yêu sâu sắc của tác giả với quê hương, đất nước.
Dàn ý Ai đã đặt tên cho dòng sông mẫu 2
Mở bài:
- Giới thiệu về tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường và tác phẩm “Ai đã đặt tên cho dòng sông?”.
- Nhà văn nổi tiếng với phong cách tùy bút trữ tình, sâu sắc về lịch sử và văn hóa.
- Tác phẩm viết về dòng sông Hương với nhiều góc nhìn phong phú: thiên nhiên, lịch sử, văn hóa, nghệ thuật.
- Khẳng định: Sông Hương không chỉ là dòng sông tự nhiên mà còn là biểu tượng của xứ Huế, mang vẻ đẹp vừa hùng vĩ, thơ mộng, vừa sâu lắng, trữ tình.
Thân bài:
a) Vẻ đẹp thiên nhiên của sông Hương
- Ở thượng nguồn:
- Dòng chảy mạnh mẽ, hoang dại như “bản trường ca của rừng già”.
- Chảy qua những cánh rừng nguyên sinh, mang vẻ đẹp bí ẩn.
- Được nhân hóa như “người con gái Digan phóng khoáng và man dại”.
- Khi về đồng bằng:
- Sông Hương dịu dàng, mềm mại như một người con gái duyên dáng.
- Nước trong xanh, phản chiếu ánh nắng lung linh.
- Chảy quanh những ngọn đồi, làng mạc xanh tươi, tạo vẻ đẹp thơ mộng.
- Khi vào Huế:
- Dòng sông chậm rãi, trầm mặc, như mang tâm trạng suy tư.
- Ôm lấy thành phố, tạo nên cảnh quan hài hòa với kiến trúc cung đình.
- Tác giả ví sông Hương như “một người tình dịu dàng, chung thủy của Huế”.
- Khi rời khỏi Huế:
- Dòng sông mở rộng, bao la nhưng vẫn mang nét lưu luyến.
- Như một người tình bịn rịn không muốn chia xa Huế.
b) Vẻ đẹp lịch sử của sông Hương
- Là chứng nhân của bao biến cố lịch sử:
- Gắn liền với những cuộc chiến tranh bảo vệ đất nước.
- Chứng kiến những giai đoạn thịnh suy của các triều đại phong kiến.
- Sông Hương từng mang màu đỏ của máu trong những trận chiến oai hùng.
- Là biểu tượng của lòng yêu nước:
- Trong Cách mạng tháng Tám, sông Hương chứng kiến phong trào đấu tranh sục sôi của nhân dân Huế.
- Trong kháng chiến chống Mỹ, sông Hương là dòng sông của những người chiến sĩ cách mạng.
c) Vẻ đẹp văn hóa, nghệ thuật của sông Hương
- Sông Hương trong thơ ca, âm nhạc:
- Xuất hiện trong thơ của Nguyễn Du, Tản Đà, Cao Bá Quát.
- Là nguồn cảm hứng trong những bài ca, điệu hò Huế như hò mái nhì, hò mái đẩy.
- Sông Hương – linh hồn của Huế:
- Không chỉ là một dòng sông mà còn là nét văn hóa đặc trưng.
- Là nguồn cảm hứng bất tận cho nghệ sĩ, nhạc sĩ, thi sĩ.
Kết bài:
- Khẳng định sông Hương mang vẻ đẹp đa dạng và phong phú, vừa hoang sơ, hùng vĩ, vừa thơ mộng, sâu lắng.
- Cảm nhận cá nhân: Tác phẩm giúp ta hiểu thêm về giá trị lịch sử, văn hóa của dòng sông, trân trọng hơn vẻ đẹp thiên nhiên và con người Huế.
Dàn ý Ai đã đặt tên cho dòng sông mẫu 3
Mở bài:
- Giới thiệu về Hoàng Phủ Ngọc Tường và tác phẩm “Ai đã đặt tên cho dòng sông?”.
- Nhấn mạnh rằng: Không chỉ hấp dẫn bởi nội dung, tác phẩm còn nổi bật với nghệ thuật độc đáo, kết hợp trữ tình, chính luận và phong cách tùy bút đặc sắc.
Thân bài:
a) Nghệ thuật sử dụng hình ảnh độc đáo
- Sử dụng nhân hóa, so sánh, liên tưởng phong phú:
- Sông Hương được nhân hóa thành người con gái Di-gan hoang dại, người tình chung thủy, chứng nhân lịch sử.
- Liên tưởng: Sông Hương giống “một cuộc tìm kiếm có ý thức”, khi chảy qua Huế như “một người tình e ấp”, khi rời Huế như “một nỗi vấn vương”.
- Ngôn ngữ giàu hình ảnh, nhạc tính:
- Câu văn mềm mại, có nhịp điệu như dòng chảy của sông.
- Dùng những hình ảnh liên tưởng gợi cảm, giàu chất thơ.
- b) Sự kết hợp giữa trữ tình và chính luận
- Trữ tình:
- Giọng văn nhẹ nhàng, sâu lắng, thể hiện tình yêu say đắm với sông Hương.
- Cách miêu tả đầy chất thơ, tạo nên vẻ đẹp lãng mạn của dòng sông.
- Chính luận:
- Dẫn dắt người đọc bằng những hiểu biết sâu rộng về địa lý, lịch sử, văn hóa.
- Cung cấp nhiều thông tin chính xác, khoa học về dòng chảy của sông Hương.
c) Cách kể chuyện sáng tạo, giàu cảm xúc
- Lồng ghép yếu tố lịch sử – văn hóa một cách tự nhiên:
- Không chỉ miêu tả cảnh sắc thiên nhiên mà còn kết hợp lịch sử, văn hóa của Huế.
- Câu chuyện về tên gọi của dòng sông được kể đầy chất thơ, gợi sự suy ngẫm.
- Lối viết mang đậm phong cách Hoàng Phủ Ngọc Tường:
- Giọng điệu sâu lắng, giàu chất suy tư.
- Cách quan sát tinh tế, diễn đạt uyển chuyển, tài hoa.
d) Ảnh hưởng của nghệ thuật đến giá trị tác phẩm
- Tạo nên một hình tượng sông Hương đa chiều, có hồn, có cảm xúc.
- Làm nổi bật tình yêu của tác giả với Huế, với dòng sông quê hương.
- Giúp tác phẩm trở thành một áng văn giàu cảm xúc, không chỉ là một bài tùy bút mà còn như một bài thơ ca ngợi vẻ đẹp thiên nhiên và lịch sử.
Kết bài:
- Khẳng định nghệ thuật đặc sắc là yếu tố quan trọng làm nên giá trị của tác phẩm.
- “Ai đã đặt tên cho dòng sông?” không chỉ ca ngợi vẻ đẹp sông Hương mà còn thể hiện tình yêu quê hương, đất nước một cách sâu sắc và tinh tế.
Dàn ý Ai đã đặt tên cho dòng sông mẫu 4
Mở bài:
- Giới thiệu tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường – nhà văn nổi tiếng với thể loại tùy bút, có phong cách trữ tình, giàu chất thơ và am hiểu lịch sử, văn hóa.
- Giới thiệu tác phẩm “Ai đã đặt tên cho dòng sông?” – một tùy bút đặc sắc ca ngợi vẻ đẹp của sông Hương.
- Khẳng định sông Hương không chỉ là một dòng sông mà còn là biểu tượng thiên nhiên, văn hóa và lịch sử của xứ Huế.
Thân bài:
a) Sông Hương với vẻ đẹp thiên nhiên đa dạng
- Ở thượng nguồn:
- Dòng sông hùng vĩ, mạnh mẽ như “bản trường ca của rừng già”.
- Chảy qua những ngọn núi cao, khe thác, mang vẻ đẹp hoang dại, bí ẩn.
- Được ví như “người con gái Di-gan phóng khoáng và man dại”, thể hiện nét đẹp tự nhiên đầy sức sống.
- Khi vào đồng bằng:
- Dòng sông mềm mại, dịu dàng, chảy quanh những ngôi làng trù phú, những cánh đồng xanh mướt.
- Như “một người con gái đẹp đang ngủ mơ màng giữa cánh đồng Châu Hóa”.
- Khi vào thành phố Huế:
- Trở nên hiền hòa, trầm mặc, mang nét cổ kính của kinh thành Huế.
- Nước sông xanh biếc, phản chiếu những công trình kiến trúc cổ như chùa Thiên Mụ, kinh thành Huế.
- Được so sánh như “người tình chung thủy của Huế”, vừa dịu dàng, vừa sâu lắng.
- Khi rời khỏi Huế:
- Dòng sông mở rộng, mang vẻ buồn man mác, bịn rịn như một người tình không muốn rời xa.
b) Sông Hương – chứng nhân lịch sử của dân tộc
- Gắn bó với các triều đại phong kiến, chứng kiến những thăng trầm của kinh đô Huế.
- Mang dấu ấn lịch sử hào hùng:
- Từng chứng kiến các cuộc khởi nghĩa chống ngoại xâm.
- Góp phần vào những chiến công vẻ vang của dân tộc trong các cuộc kháng chiến.
- Như một dòng sông của ký ức, ghi dấu những sự kiện quan trọng trong lịch sử đất nước.
c) Sông Hương – biểu tượng của văn hóa, nghệ thuật
- Xuất hiện trong thơ ca của các thi nhân như Nguyễn Du, Tản Đà, Cao Bá Quát.
- Là nguồn cảm hứng bất tận cho nhạc sĩ, họa sĩ, nhà văn.
- Gắn liền với những giai điệu dân ca Huế như hò mái nhì, hò mái đẩy.
Kết bài:
- Khẳng định sông Hương không chỉ đẹp về mặt thiên nhiên mà còn mang giá trị văn hóa, lịch sử sâu sắc.
- Qua ngòi bút tài hoa của Hoàng Phủ Ngọc Tường, sông Hương hiện lên như một sinh thể có tâm hồn, một biểu tượng bất hủ của xứ Huế.
Dàn ý Ai đã đặt tên cho dòng sông mẫu 5
Mở bài:
- Giới thiệu tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường – một nhà văn giàu tình yêu quê hương, đất nước.
- Tác phẩm “Ai đã đặt tên cho dòng sông?” không chỉ là bức tranh về sông Hương mà còn thể hiện tình cảm thiêng liêng của tác giả với Huế và đất nước.
Thân bài:
a) Tình yêu thiên nhiên, con người Huế
- Tình cảm sâu sắc của tác giả với sông Hương:
- Ông không chỉ miêu tả vẻ đẹp của dòng sông mà còn nhân hóa nó như một thực thể sống động.
- Sông Hương hiện lên với những nét đẹp rất riêng, từ hùng vĩ, mạnh mẽ đến dịu dàng, thơ mộng.
- Gắn bó sâu nặng với Huế:
- Sông Hương không chỉ là một dòng sông mà còn là linh hồn của cố đô.
- Qua cách miêu tả, ta cảm nhận được sự am hiểu tường tận của tác giả về văn hóa Huế.
b) Lòng tự hào về lịch sử dân tộc
- Tác giả khẳng định sông Hương là nhân chứng lịch sử của dân tộc.
- Ông nhắc đến những sự kiện trọng đại mà sông Hương từng chứng kiến:
- Những cuộc khởi nghĩa của nghĩa quân Tây Sơn.
- Những trận chiến khốc liệt trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và Mỹ.
- Cách mạng tháng Tám sục sôi khí thế, dòng sông trở thành biểu tượng của đấu tranh cách mạng.
- Qua đó, tác giả thể hiện niềm tự hào và lòng biết ơn đối với những thế hệ cha ông đã làm nên lịch sử.
c) Tình yêu quê hương, đất nước qua nghệ thuật ngôn từ
- Giọng văn trữ tình, sâu lắng, chứa đựng những rung động chân thành.
- Sử dụng những hình ảnh giàu cảm xúc, những so sánh đầy chất thơ để khắc họa vẻ đẹp quê hương.
- Cách viết không chỉ miêu tả mà còn truyền tải tình yêu thiết tha của tác giả đối với đất nước.
Kết bài:
- “Ai đã đặt tên cho dòng sông?” không chỉ là một tùy bút mà còn là một áng văn ca ngợi quê hương, đất nước.
- Qua tác phẩm, tác giả gửi gắm thông điệp về tình yêu thiên nhiên, trân trọng lịch sử, giữ gìn những giá trị văn hóa dân tộc.
Có thể tham khảo thêm:
Kết luận
Qua dàn ý Ai đã đặt tên cho dòng sông?, ta có thể hệ thống hóa ý tưởng, phân tích sâu sắc vẻ đẹp của sông Hương từ nhiều góc độ: thiên nhiên, lịch sử, văn hóa và nghệ thuật. Nhờ có dàn ý Ai đã đặt tên cho dòng sông?, bài viết trở nên mạch lạc, rõ ràng, giúp người đọc cảm nhận trọn vẹn giá trị nội dung và nghệ thuật của tùy bút đặc sắc này.