Gà trống là loài vật quen thuộc trong đời sống hằng ngày và thường xuất hiện trong sân vườn của nhiều gia đình nông thôn. Với dáng vẻ oai phong, tiếng gáy vang rền và bộ lông sặc sỡ, gà trống là đề tài hấp dẫn trong các bài văn miêu tả. Trong chương trình Tiếng Việt lớp 4, đề bài tả con gà trống giúp học sinh rèn luyện khả năng quan sát, diễn đạt và thể hiện tình cảm với thế giới xung quanh. Dưới đây là tuyển chọn 15 bài văn mẫu tả con gà trống lớp 4 sinh động từ phantichvanhoc.com, mỗi bài dài khoảng 220–250 từ, nội dung phong phú, giúp học sinh dễ hiểu, dễ viết và áp dụng vào bài làm thực tế.
Tổng hợp bài văn tả con gà trống lớp 4
Bài văn 1: Tả con gà trống nhà em
Nhà em có nuôi một con gà trống rất đẹp và oai phong. Mỗi buổi sáng, khi mặt trời chưa ló rạng, nó đã đứng trên hàng rào, ngẩng cao đầu và cất tiếng gáy vang dội: “Ò ó o…”. Tiếng gáy của nó vang khắp xóm nhỏ, như báo hiệu một ngày mới lại bắt đầu.
Con gà trống này to hơn các con gà khác trong chuồng. Toàn thân nó được bao phủ bởi bộ lông màu đỏ sẫm pha đen bóng, óng ánh dưới ánh nắng. Cái mào đỏ tươi dựng đứng trên đầu giống như chiếc vương miện của một vị vua. Đôi mắt gà tròn, sáng, lúc nào cũng nhanh nhẹn và cảnh giác. Cái mỏ nhọn màu vàng sáng bóng, rất khỏe để mổ thóc, mổ giun. Cổ gà dài, mỗi lần vươn lên gáy, từng sợi lông dựng phồng lên trông rất dũng mãnh. Đôi chân gà vàng ươm, có cựa nhọn hoắt, giúp nó đi lại chắc chắn và phòng thủ khi cần thiết.
Không chỉ oai phong, chú gà trống nhà em còn rất chăm chỉ. Nó thường dẫn đàn gà đi kiếm ăn, tìm thóc và giun dưới gốc cây hay trên mảnh đất sau vườn. Em rất yêu quý chú gà trống này vì nó vừa đẹp, vừa có ích và gắn bó thân thiết với gia đình em.
Bài văn 2: Tả con gà trống buổi sáng
Mỗi buổi sáng sớm, khi em còn đang nằm trong chăn ấm, con gà trống nhà em đã thức dậy và cất tiếng gáy vang rền: “Ò ó o…”. Tiếng gáy dõng dạc như chiếc đồng hồ báo thức tự nhiên của cả gia đình.
Con gà trống nhà em có dáng người khỏe mạnh và oai vệ. Bộ lông của nó dày, mượt, có màu đỏ pha đen trông rất đẹp mắt. Đặc biệt, chiếc mào trên đầu đỏ tươi như hoa gấc, luôn vểnh cao trông như một vương miện. Đôi mắt gà sáng và linh hoạt, luôn đảo quanh như để quan sát mọi vật xung quanh. Mỗi sáng, nó nhảy lên bờ tường rồi vươn cổ gáy to khiến cả khu vườn như bừng tỉnh. Lúc ấy, lông cổ nó xù lên, cánh mở rộng và đôi chân chắc nịch đứng hiên ngang.
Sau khi gáy xong, nó sẽ dẫn các cô gà mái và mấy chú gà con đi bới đất tìm mồi. Nhìn chú gà trống với dáng đi oai phong, em cảm thấy nó như một vị tướng quân nhỏ bé. Con gà trống không chỉ báo thức cho mọi người mà còn là người dẫn đầu, người bảo vệ của cả đàn. Em rất yêu quý chú gà trống chăm chỉ và dũng cảm này.
Bài văn 3: văn tả con gà trống lớp 4 ngắn nhất
Trong đàn gà nhà em, nổi bật nhất chính là chú gà trống to lớn và oai phong. Mỗi lần nhìn thấy chú, em lại cảm thấy như đang ngắm một chiến binh tí hon đang khoác bộ áo giáp lộng lẫy.
Chú gà trống có bộ lông dày và óng mượt với nhiều màu sắc: đỏ tía, đen và ánh xanh biếc. Cái đuôi dài cong vút như chiếc lược chải ngược. Cái mào đỏ chót dựng đứng nổi bật trên đầu khiến chú trông như một ông vua trong thế giới loài gà. Đôi chân vàng, khỏe mạnh, có móng và cựa sắc, giúp chú đi lại vững vàng và bảo vệ đàn. Mỗi sáng, chú thường đứng trên ụ đất cao nhất để gáy thật to như thể thể hiện uy quyền.
Điều em thích nhất ở chú gà trống là tính cách đầy trách nhiệm. Dù không ăn trước, chú luôn mổ mồi kêu “cục cục” để gọi gà mái và gà con tới ăn trước. Khi thấy mèo lạ hay tiếng động lạ, chú liền kêu to, giang cánh như để xua đuổi.
Gà trống không chỉ đẹp mà còn rất thông minh và quan tâm đến cả đàn. Em rất quý chú gà ấy như một người anh cả trong sân nhà mình.
Bài văn 4: Tả con gà trống trong trang trại
Hè vừa rồi, em được về quê chơi và thăm một trang trại nuôi gà của bác em. Trong đó, có một con gà trống rất to và nổi bật. Bác bảo đó là “thủ lĩnh” của cả đàn gà, và em thấy đúng là như vậy.
Con gà trống cao lớn, cổ vươn dài, ngực ưỡn ra phía trước, dáng đi oai vệ. Bộ lông của nó rất đẹp, đỏ tía ở cổ và lưng, pha chút đen bóng ở phần đuôi. Cái mào đỏ rực, to bản như một ngọn lửa cháy trên đầu. Mỗi sáng, nó cất tiếng gáy thật dài và vang xa khắp cánh đồng. Các con gà khác nghe tiếng gáy như hiệu lệnh rồi mới bắt đầu rời chuồng tìm ăn.
Khi đi kiếm mồi, chú gà trống luôn đi trước. Chỉ cần phát hiện thức ăn là nó gọi “cục cục…” cho cả đàn đến. Khi gặp kẻ lạ như mèo hay rắn, nó xù lông, xòe cánh và lao ra trước bảo vệ đàn. Nhìn dáng dấp và hành động của chú, em rất nể phục.
Em rất thích con gà trống ở trang trại đó. Nó không chỉ oai phong mà còn rất dũng cảm và biết quan tâm đến đàn gà.
Bài văn 5: Tả con gà trống em yêu thích
Trong số những con vật được nuôi trong vườn nhà em, em yêu nhất là chú gà trống. Chú không chỉ đẹp mà còn rất gắn bó với tuổi thơ của em.
Chú gà trống có chiếc mào đỏ tươi như hoa mào gà, dựng thẳng trên đầu trông rất dũng mãnh. Bộ lông chú dày, mượt, nhiều màu pha trộn tạo thành một chiếc áo sặc sỡ. Cái đuôi cong vút, mỗi lần chú đi lại lại vung lên nhẹ nhàng. Đôi chân vàng chắc khỏe, mỗi bước đi đều chậm rãi nhưng đầy tự tin. Mỗi sáng, chú thường leo lên thành chuồng, vươn cổ gáy vang. Tiếng gáy của chú như đánh thức cả khu vườn, gọi mọi người bắt đầu ngày mới.
Em thường cho chú ăn vào mỗi buổi chiều. Khi thấy em mang thóc đến, chú chạy lại gần, gật gù ra chiều thân thiện. Có lần chú bị đau chân, em đã nhặt lá thuốc cho mẹ đắp cho nó. Mấy hôm sau, chú lại đi lại khỏe mạnh, đứng đầu đàn như cũ.
Chú gà trống ấy không chỉ là vật nuôi mà còn là người bạn nhỏ mỗi ngày trong sân nhà em. Em rất yêu quý và chăm sóc chú cẩn thận.
Bài văn 6: văn tả con gà trống lớp 4 dài nhất
Buổi chiều khi nắng đã dịu, em thường ra sân ngồi đọc sách hoặc chơi cùng các em nhỏ. Và người bạn quen thuộc luôn xuất hiện vào giờ ấy chính là chú gà trống nhà em.
Chú gà trống thong thả đi quanh sân, cái đầu lúc lắc, vừa đi vừa bới đất tìm mồi. Bộ lông chú óng mượt, đỏ tía pha lẫn màu đen và ánh xanh dưới nắng. Đuôi chú cong lên kiêu hãnh, lúc nào cũng ve vẩy theo nhịp chân. Cái mào đỏ dựng đứng trên đầu như chiếc mũ vương giả, làm chú trông rất oai phong. Mỗi lần phát hiện giun hoặc thức ăn, chú không vội ăn mà thường kêu “cục…cục…” để gọi các cô gà mái đến. Nhìn thấy cảnh đó, em cảm thấy chú rất tốt bụng và quan tâm đến cả đàn.
Buổi chiều cũng là lúc chú gà đi kiểm tra “lãnh thổ” quanh sân, nơi nào có tiếng động lạ là chú chạy lại, đứng canh. Nhờ có chú mà sân nhà luôn vui vẻ và yên bình. Em rất yêu quý chú gà trống và xem chú như một người bạn nhỏ thân thiết mỗi buổi chiều.
Bài văn 7: Tả con gà trống đang gáy
Sáng sớm, khi trời còn mờ sương, con gà trống nhà em đã tỉnh dậy và cất tiếng gáy: “Ò ó o…”. Tiếng gáy vang vọng khắp xóm như một bản nhạc quen thuộc của buổi sáng yên bình.
Lúc gáy, chú thường nhảy lên bờ rào, ngẩng cao đầu, ưỡn ngực và vươn cổ hết cỡ. Cái mào đỏ rực rung lên theo tiếng gáy, đôi cánh đập nhè nhẹ và cái đuôi cong vút rung rinh trong gió. Bộ lông của chú lúc này nổi bật hơn bao giờ hết – mượt mà, nhiều màu, như chiếc áo rực rỡ của vua gà. Sau tiếng gáy, cả sân nhà như bừng tỉnh, bầy gà con ríu rít chạy ra, mẹ em dậy nấu bữa sáng, bố em quét sân.
Tiếng gáy của chú không chỉ báo hiệu trời sáng mà còn mang đến không khí ấm áp cho buổi đầu ngày. Em rất yêu chú gà trống và ngày nào cũng dậy sớm để nghe tiếng gáy của chú. Nó như lời chào thân thương mà chú dành cho cả gia đình em.
Bài văn 8: Tả con gà trống trong ngày mưa
Một buổi sáng mưa phùn nhẹ, em thấy chú gà trống nhà mình đứng yên dưới mái hiên. Dù trời lạnh và ẩm, chú vẫn giữ dáng vẻ oai phong, ngẩng cao đầu và ánh mắt tỉnh táo.
Bộ lông của chú hơi ướt mưa nhưng vẫn óng ánh, những sợi lông dài ở đuôi cong cong khẽ rũ xuống. Cái mào đỏ vẫn dựng đứng, dù có hơi cụp xuống do nước mưa làm nặng. Đôi chân vàng đứng vững trên nền xi măng, thỉnh thoảng chú lại rũ lông và vươn cổ. Rồi bất chợt, chú cất tiếng gáy vang lên như thường lệ, dù trời mưa vẫn chưa tạnh. Tiếng gáy như át đi âm thanh lộp độp của những giọt mưa trên mái.
Em rất cảm phục chú gà trống – dù thời tiết ra sao, chú vẫn làm tốt nhiệm vụ của mình. Mỗi lần nhìn thấy chú, em lại học được bài học về sự kiên trì, trách nhiệm và lòng dũng cảm. Chú gà trống thật sự là “chú lính gác” nhỏ bé và trung thành của sân nhà em.
Bài văn 9: Tả con gà trống trong hội chợ quê
Cuối tuần trước, em được theo mẹ về quê và tham dự một phiên chợ nhỏ. Ở một góc chợ, có một bác nông dân đem theo một chú gà trống rất đẹp để thi “gà khỏe gà đẹp”. Em đã đứng lại rất lâu chỉ để ngắm chú.
Chú gà trống đứng oai phong trong chiếc lồng tre, thỉnh thoảng lại nhảy lên và cất tiếng gáy giòn vang. Bộ lông đỏ pha nâu của chú mượt như nhung, lấp lánh trong nắng. Cái mào đỏ chót dựng đứng trên đầu, đôi mắt tròn sáng đảo quanh tinh anh. Cặp chân vàng chắc khỏe, có cựa dài và sắc. Mỗi bước nhảy, chú đều dang cánh và vung đuôi đầy kiêu hãnh.
Em thích nhất là lúc chú được bác chủ bế lên, xoa nhẹ rồi thả xuống cho chú tự đi. Chú bước đi chậm rãi, oai vệ như một vị tướng quân. Nhìn chú, em thấy gà trống không chỉ là con vật nuôi mà còn là biểu tượng cho sự mạnh mẽ và tự tin. Em mong một ngày nào đó nhà em cũng nuôi được một chú gà trống oai phong như vậy.
Bài văn 10: Tả con gà trống của ông ngoại
Mỗi lần về quê chơi với ông bà ngoại, em lại háo hức được ngắm chú gà trống to nhất trong sân. Ông ngoại nói đó là con gà trống đã nuôi hơn một năm, được ông chăm rất kỹ.
Chú gà trống có bộ lông đỏ rực từ cổ đến lưng, phần đuôi đen nhánh và dài như dải lụa. Mỗi lần chú vỗ cánh, những chiếc lông đuôi lại xòe ra như chiếc quạt xinh xắn. Cái mào đỏ dựng lên như mũ miện của vua, đôi mắt sáng và tinh anh luôn cảnh giác mọi động tĩnh xung quanh. Cặp chân to, cứng và cựa nhọn hoắt, chứng tỏ chú đã trưởng thành và khỏe mạnh.
Buổi sáng, chú thường đứng trước sân nhà, vươn cổ gáy vang rồi dẫn đàn gà đi kiếm mồi. Có lần, chú còn đuổi mèo để bảo vệ bầy gà con. Em rất nể phục chú vì sự dũng cảm và trách nhiệm ấy.
Chú gà trống không chỉ là vật nuôi mà còn là niềm vui mỗi lần em về quê. Em yêu quý chú như một người bạn nhỏ trong khu vườn bình yên của ông bà.
Bài văn 11: Tả con gà trống trong truyện em từng đọc
Em từng đọc một câu chuyện kể về chú gà trống thông minh và dũng cảm. Hình ảnh chú gà trong truyện khiến em liên tưởng ngay đến chú gà trống ở nhà mình – cũng oai phong và đáng yêu không kém.
Chú gà trống nhà em có bộ lông sặc sỡ, đỏ rực ở cổ, đen ánh ở đuôi. Mỗi bước đi, đuôi chú vung nhẹ, trông thật uyển chuyển. Đôi chân vàng cứng cáp, bám đất chắc chắn. Trên đầu chú là chiếc mào đỏ tươi, dày, trông như một chiếc vương miện nhỏ. Mỗi sáng, chú đều đứng lên ụ đất cạnh chuồng và cất tiếng gáy vang. Em thích tiếng gáy của chú, vừa to, vừa dõng dạc như lời chào buổi sáng.
Điều đặc biệt là chú rất biết quan tâm. Khi kiếm được mồi ngon, chú thường gọi gà mái và gà con lại ăn trước. Nhìn cảnh ấy, em thấy chú gà giống như một người anh lớn trong gia đình.
Chú gà trống không chỉ đẹp mà còn khiến em nhớ đến những câu chuyện cổ tích tuổi thơ, nơi mà con vật cũng biết sống tình cảm. Em rất yêu chú gà trống bé nhỏ này.
Bài văn 12: Tả con gà trống và kỷ niệm tuổi thơ
Ký ức tuổi thơ của em luôn gắn liền với hình ảnh chú gà trống trong sân nhà bà ngoại. Mỗi lần về quê, việc đầu tiên em làm là chạy ra sân để tìm xem “chú bạn nhỏ” ấy đang ở đâu.
Chú gà trống có bộ lông màu đỏ pha ánh tím, óng ánh dưới nắng vàng. Cái mào đỏ chót dựng đứng kiêu hãnh trên đầu. Đôi chân to khỏe, có cựa dài giúp chú trông thật oai phong. Khi thấy em, chú thường nghiêng đầu nhìn rồi chậm rãi tiến lại gần. Em thường nhặt thóc rải cho chú, chú vừa mổ vừa phát ra những tiếng “cục cục” nghe rất vui tai.
Một lần, em đã lén ôm chú vào lòng và bị cựa quẹt trúng tay, đau nhưng em không giận chú. Vì em biết chú chỉ đang tự vệ. Kể từ đó, em càng trân trọng và yêu quý chú hơn. Với em, chú gà trống không chỉ là con vật nuôi, mà còn là người bạn thân trong ký ức tuổi thơ đẹp đẽ.
Bài văn 13: Tả con gà trống em từng chăm sóc
Mùa hè năm ngoái, em được bố giao nhiệm vụ chăm sóc đàn gà trong lúc bố đi công tác. Trong đàn ấy, có một chú gà trống mà em quý nhất.
Chú gà trống có dáng cao lớn, bước đi oai vệ. Cái mào đỏ tươi trên đầu như một dấu hiệu riêng biệt. Lông chú mượt, mịn, khi tắm nắng lại càng ánh lên sắc đỏ, đen, tím rất đẹp. Buổi sáng, chú thường là “người” thức dậy đầu tiên trong sân, cất tiếng gáy vang rền. Nhờ tiếng gáy đó mà em cũng tập được thói quen dậy sớm hơn.
Trong thời gian chăm gà, em học cách cho ăn, dọn chuồng, quan sát sức khỏe đàn gà. Có lần chú bị ốm, em lo lắng vô cùng. Mẹ hướng dẫn em cho chú uống nước gừng, vài hôm sau chú khỏi bệnh. Nhìn chú đi lại, gáy vang trở lại, em thấy vui hơn cả được điểm mười.
Nhờ khoảng thời gian chăm sóc chú gà trống ấy, em học được nhiều điều: từ sự kiên nhẫn đến tình yêu thương với con vật. Đó là một trải nghiệm tuyệt vời mà em sẽ không bao giờ quên.
Bài văn 14: Tả con gà trống trong ngày Tết
Vào mỗi dịp Tết, sân nhà em trở nên nhộn nhịp và rực rỡ sắc xuân. Và nhân vật không thể thiếu trong khung cảnh ấy chính là chú gà trống quen thuộc của nhà em.
Chú gà trống trông rất đẹp trong không khí rộn ràng ngày xuân. Lông chú óng mượt như nhung, mào đỏ tươi như hoa đào vừa nở. Chú thường đi quanh sân, ngẩng cao đầu như đang chúc Tết mọi người. Tiếng gáy của chú vang lên giữa sáng sớm ngày đầu năm nghe thật sảng khoái.
Em thích ngắm chú sải bước giữa sân, thỉnh thoảng lại nghiêng đầu nhìn đám gà con chạy lon ton phía sau. Cả nhà em ai cũng quý chú, nhất là bà – người mỗi sáng đều gọi chú là “đồng hồ sống”.
Trong ngày Tết, chú gà trống không chỉ làm đẹp cho sân nhà, mà còn làm cho không khí xuân thêm vui tươi. Em mong rằng mỗi năm Tết đến, sân nhà em vẫn luôn có tiếng gáy thân quen của chú gà trống báo hiệu một năm mới an lành.
Bài văn 15: Tả con gà trống và lòng biết ơn
Con gà trống nhà em không chỉ là vật nuôi, mà còn là người bạn nhỏ gắn bó với gia đình em nhiều năm nay. Từ ngày nuôi nó, em đã học được rất nhiều điều.
Gà trống có cái mào đỏ rực, bộ lông pha đỏ đen óng mượt và đuôi cong vút như chiếc cầu vồng nhỏ. Mỗi buổi sáng, chú đều gáy vang, giúp cả nhà dậy đúng giờ. Bố em thường đùa: “Nhờ có nó mà bố không trễ làm!”. Em cũng nhờ tiếng gáy ấy mà không bao giờ đi học muộn.
Có lần, chú bị đau chân vì vướng vào hàng rào. Em đã cùng mẹ chăm sóc, băng bó cho chú suốt mấy ngày. Khi chú đi lại được, cả nhà vui lắm. Từ đó, em thấy thương chú hơn và luôn nhắc nhở bản thân phải sống biết quan tâm, yêu thương các con vật xung quanh mình.
Gà trống tuy nhỏ bé nhưng lại mang đến cho em bài học lớn về trách nhiệm và lòng biết ơn. Em sẽ luôn chăm sóc chú thật tốt như một cách thể hiện tình cảm của mình.
Xem thêm:
Tổng hợp 21+ mẫu văn tả cây hoa hồng lớp 4 ngắn gọn hay nhất