Bạn đang tìm kiếm những bài văn tả về quê hương lớp 5 hay và cảm động? Bài viết này sẽ tổng hợp chọn lọc 20+ bài văn đặc sắc, giúp học sinh luyện kỹ năng miêu tả quê hương, bày tỏ tình yêu và lòng tự hào đối với mảnh đất nơi mình sinh ra. Cùng phantichvanhoc.com tham khảo ngay những mẫu bài viết ngắn gọn, dễ hiểu và đầy cảm xúc!
Bài văn tả về quê hương lớp 5 – Mẫu 1
Quê hương tôi là một ngôi làng nhỏ nằm ven sông Hồng. Dòng sông uốn lượn như dải lụa đỏ ôm trọn lấy làng quê yên bình. Mỗi buổi sáng sớm, làn sương mỏng phủ trắng mặt sông tạo nên khung cảnh huyền ảo như trong cổ tích. Tiếng gà gáy sáng, tiếng chim hót líu lo hòa quyện cùng tiếng nước chảy róc rách tạo nên bản nhạc đồng quê đầy sức sống.
Đường làng quê tôi rợp bóng tre xanh. Hàng tre già cao vút, thẳng tắp như những người lính canh gác cho làng. Gió thổi qua kẽ lá tre tạo nên những âm thanh xào xạc như tiếng thì thầm kể chuyện về lịch sử hào hùng của làng. Dưới tán tre là những đứa trẻ nô đùa, chơi trò chơi dân gian vui nhộn.
Cánh đồng làng tôi trải dài bát ngát. Mùa lúa chín, cả cánh đồng vàng rực như tấm thảm khổng lồ được dệt từ những sợi vàng óng ánh. Những người nông dân cần mẫn cúi lưng gặt lúa, niềm vui hiện rõ trên gương mặt đen sạm vì nắng gió. Tiếng cười nói, tiếng hò vang vọng khắp cánh đồng tạo nên bức tranh mùa gặt tràn đầy sức sống.
Ngôi đình làng cổ kính nằm dưới tán cây đa già trăm tuổi là nơi gìn giữ những giá trị văn hóa truyền thống của làng. Vào những ngày lễ hội, cả làng tụ họp nơi đây, cùng nhau dâng hương, cầu mong một năm mưa thuận gió hòa, mùa màng bội thu. Quê hương tôi tuy giản dị, bình yên nhưng chứa đựng tình cảm thiêng liêng khó tả, nơi tôi luôn nhớ về dù có đi đâu xa.
Bài văn tả về quê hương lớp 5 – Mẫu 2
Quê hương tôi là một vùng biển xinh đẹp ở miền Trung đất nước. Bãi cát trắng mịn trải dài như một dải lụa mềm mại ôm lấy làn nước biển xanh ngọc. Những con sóng nhẹ nhàng vỗ về bờ cát, tạo nên âm thanh dịu dàng như khúc hát ru của mẹ thiên nhiên. Bầu trời trong xanh với những đám mây trắng bồng bềnh trôi, phản chiếu xuống mặt biển tạo nên bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp.
Làng chài nhỏ nép mình bên bờ biển là nơi sinh sống của những người dân chất phác, hiền hòa. Những chiếc thuyền đánh cá sơn màu sặc sỡ nằm san sát nhau trên bãi cát, chờ đợi những chuyến ra khơi. Mỗi sáng sớm, bến cảng nhộn nhịp với tiếng người nói cười, tiếng máy nổ của những chiếc thuyền chuẩn bị vươn khơi đánh bắt.
Những rặng dừa xanh ngả bóng xuống bãi biển tạo nên khung cảnh nhiệt đới đặc trưng. Trái dừa xanh mát lành giải khát cho người dân và du khách trong những ngày hè oi bức. Hàng dừa cũng là nơi trú ẩn lý tưởng, nơi mọi người ngồi nghỉ ngơi, ngắm nhìn biển cả bao la.
Buổi chiều tà, hoàng hôn phủ lên mặt biển sắc đỏ rực rỡ, những cánh buồm trở về sau một ngày dài đánh bắt hiện lên như những bóng đen nhỏ bé trên nền trời đỏ rực. Tiếng cười nói, tiếng hò reo vui mừng của ngư dân khi thu hoạch được mẻ cá đầy ắp vang vọng khắp bãi biển. Quê hương tôi đẹp nhất vào khoảnh khắc giao thoa giữa ngày và đêm ấy, khi mọi thứ như chìm vào giấc ngủ yên bình sau một ngày dài lao động.
Bài văn tả về quê hương lớp 5 – Mẫu 3
Quê hương tôi nằm giữa vùng đồng bằng Bắc Bộ trù phú. Những thửa ruộng bậc thang xanh mướt uốn lượn theo sườn đồi tạo nên bức tranh thiên nhiên kỳ vĩ. Mùa xuân, cả vùng quê bừng sáng với sắc hoa đào, hoa mận trắng hồng điểm xuyết trên nền xanh bát ngát của cây cỏ. Không gian trong lành với hương thơm của đất, của lúa mới và của hoa cỏ dại.
Con đường làng nhỏ quanh co dẫn vào những ngôi nhà nhỏ xinh san sát nhau. Mái ngói đỏ au phủ rêu phong nằm ẩn mình dưới tán cây cổ thụ xanh um. Hàng rào dâm bụt đỏ rực bao quanh mỗi nhà như những người lính canh gác trung thành. Sân nhà rộng rãi là nơi phơi thóc, phơi quần áo và là nơi trẻ con tụ tập vui chơi mỗi chiều.
Dòng suối nhỏ chảy qua làng trong vắt đến mức có thể nhìn thấy từng viên sỏi nhỏ dưới đáy. Những chú cá con tung tăng bơi lội, đuổi nhau giữa những thảm rong xanh mướt. Bên bờ suối, những cô thiếu nữ giặt quần áo, trẻ con tắm mát, tiếng cười nói vang vọng tạo nên bức tranh sinh hoạt làng quê đầy sức sống.
Buổi tối, trăng sáng vằng vặc soi rõ từng ngõ ngách trong làng. Người già ngồi trước hiên nhà kể chuyện ngày xưa, trẻ con quây quần chơi trò chơi dân gian thú vị. Tiếng đàn, tiếng hát quan họ ngọt ngào vang lên từ đình làng, nơi các cụ già và thanh niên tụ tập gìn giữ nét văn hóa truyền thống. Quê hương tôi đẹp bình dị, thân thương với những kỷ niệm tuổi thơ không thể nào quên.
Bài văn tả về quê hương lớp 5 – Mẫu 4
Quê hương tôi là một miền quê nhỏ nằm ven sông Hương thơ mộng. Dòng sông uốn khúc như dải lụa mềm mại ôm trọn lấy cố đô Huế cổ kính. Nước sông trong xanh phản chiếu bóng những ngọn núi xa xa, tạo nên khung cảnh sơn thủy hữu tình đẹp đến nao lòng. Những chiếc thuyền rồng sơn màu rực rỡ nhẹ nhàng lướt trên mặt sông, chở theo du khách thưởng ngoạn vẻ đẹp của thiên nhiên và nghe điệu hò Huế da diết.
Những ngôi nhà vườn truyền thống ẩn mình sau những hàng cây xanh mát. Vườn nhà rộng rãi trồng đủ loại cây ăn quả: bưởi Thanh trà thơm ngọt, cam Hương Cần mọng nước và đặc biệt là những khóm hoa sen, hoa cúc tỏa hương thơm ngát. Lối kiến trúc cổ kính với cổng tam quan, nhà rường gỗ quý và những bức hoành phi, câu đối thể hiện nét văn hóa đặc trưng của xứ Huế.
Những con đường làng nhỏ xinh lát gạch đỏ dẫn qua những cánh đồng lúa xanh mướt. Mùa lúa trổ đòng đòng, cả cánh đồng như được phủ một tấm thảm xanh mềm mại, gió thổi tạo nên những gợn sóng lúa đẹp mắt. Những người nông dân với chiếc nón bài thơ truyền thống cần mẫn chăm sóc từng thửa ruộng, tạo nên bức tranh lao động đẹp đẽ của làng quê.
Vào những ngày lễ hội, không khí quê hương tôi trở nên nhộn nhịp, tưng bừng hơn. Âm thanh trống chiêng vang dội, những điệu múa cung đình uyển chuyển, thanh thoát và tiếng ca Huế ngọt ngào đặc trưng hòa quyện tạo nên bản giao hưởng văn hóa đặc sắc. Quê hương tôi không chỉ đẹp bởi cảnh sắc thiên nhiên mà còn bởi nét văn hóa độc đáo, tinh tế đã được gìn giữ qua bao thế hệ.
Bài văn tả về quê hương lớp 5 – Mẫu 5
Quê hương tôi là một vùng núi cao nguyên phía Bắc. Những dãy núi trùng điệp nối tiếp nhau tạo nên đường chân trời hùng vĩ. Mây trắng bồng bềnh quấn quanh những đỉnh núi cao như những dải lụa mềm mại, tạo nên khung cảnh huyền ảo, kỳ bí. Rừng thông xanh ngắt phủ kín các sườn núi, tỏa hương thơm dịu mát, trong lành.
Những bản làng nhỏ của đồng bào dân tộc nằm rải rác trên các thung lũng. Nhà sàn gỗ được dựng khéo léo, mái nhà lợp bằng lá cọ hoặc tranh tạo nên nét kiến trúc đặc trưng miền núi. Khói bếp từ các mái nhà bay lên uốn lượn trong không trung, tạo nên bức tranh làng bản bình yên, thơ mộng giữa núi rừng hùng vĩ.
Những thửa ruộng bậc thang được tạo nên bởi bàn tay khéo léo của người dân tộc thiểu số trải dài trên sườn núi. Mùa nước đổ, những thửa ruộng bậc thang như những tấm gương khổng lồ phản chiếu ánh mặt trời, tạo nên khung cảnh kỳ vĩ hiếm có. Mùa lúa chín, cả sườn núi nhuộm một màu vàng rực rỡ, những cô gái dân tộc trong trang phục truyền thống sặc sỡ gặt lúa, ca hát vang núi rừng.
Những ngày hội xuân, cả bản làng tưng bừng trong tiếng chiêng, tiếng trống. Các chàng trai, cô gái trong trang phục dân tộc rực rỡ sắc màu nhảy múa quanh đống lửa bập bùng. Rượu cần được mời từng người, tình làng nghĩa xóm được thắt chặt qua những câu chuyện, những bài hát dân gian được truyền từ đời này sang đời khác. Quê hương tôi tuy còn nhiều khó khăn nhưng vẫn giữ được nét văn hóa độc đáo, vẻ đẹp hoang sơ, hùng vĩ và tình người ấm áp.
Bài văn tả về quê hương lớp 5 – Mẫu 6
Quê hương tôi là một làng nhỏ nằm giữa đồng bằng sông Cửu Long trù phú. Khắp nơi là những kênh rạch chằng chịt như mạng nhện, nối liền các xóm làng, tạo nên hệ thống giao thông đường thủy đặc trưng. Nước sông đục phù sa màu mỡ, nuôi sống cây trái sum suê và đàn cá tôm béo ngậy.
Những vườn cây ăn trái xanh um quanh năm. Mùa nào thức nấy, từ sầu riêng, măng cụt, chôm chôm đến xoài, nhãn, vú sữa… trĩu quả trên cành. Những trái cây chín mọng tỏa hương thơm ngọt ngào, quyến rũ. Vườn nhà nào cũng có vài cây dừa cao vút, trái dừa xanh mát lành là thức uống giải khát lý tưởng trong những ngày hè oi bức.
Nhà cửa ở quê tôi thường được xây dựng theo kiểu nhà ba gian hai chái truyền thống. Mái ngói đỏ au, cột gỗ chắc chắn và đặc biệt là chiếc hiên rộng rãi – nơi gia đình sum họp, trò chuyện mỗi buổi chiều. Trước nhà thường có ao cá nhỏ, bờ ao trồng các loại rau thơm, rau gia vị phục vụ nhu cầu hàng ngày.
Chợ nổi là nét văn hóa độc đáo của quê hương tôi. Những chiếc ghe, xuồng chở đầy hàng hóa, hoa quả tụ họp từ sáng sớm. Người mua, kẻ bán tấp nập trên sông nước tạo nên khung cảnh nhộn nhịp, sôi động. Tiếng rao hàng, tiếng mặc cả, tiếng cười nói hòa quyện với tiếng máy ghe tạo nên bản nhạc đặc trưng của chợ nổi miền Tây. Quê hương tôi tuy giản dị nhưng đầy ắp tình người, nơi mỗi người dân sống chân thành, mộc mạc và luôn sẵn sàng giúp đỡ nhau trong cuộc sống.
Bài văn tả về quê hương lớp 5 – Mẫu 7
Quê hương tôi là một vùng ven biển miền Trung xinh đẹp. Biển xanh ngắt trải dài đến tận chân trời, nơi đường chân trời gặp mặt nước tạo nên một đường viền mềm mại, huyền ảo. Bãi cát trắng mịn như nhung trải dài uốn lượn theo đường bờ biển. Những hàng dừa xanh ngả bóng xuống mặt cát, tạo nên những mảng bóng mát dịu dàng.
Làng chài nhỏ của tôi nằm sát bờ biển, những ngôi nhà nhỏ xinh xắn xếp thành hàng ngay ngắn. Sân nhà rộng rãi là nơi ngư dân phơi lưới, phơi cá và các sản vật biển khác. Mỗi sáng sớm, bến cảng nhộn nhịp với hàng trăm chiếc thuyền đánh cá lớn nhỏ chuẩn bị ra khơi. Tiếng máy nổ, tiếng người nói cười, tiếng hò reo tạo nên bầu không khí sôi động, tràn đầy sức sống.
Những rặng phi lao xanh được trồng dọc bờ biển để chắn gió, chắn cát. Cây phi lao cao vút, thẳng tắp với tán lá xanh mướt quanh năm. Dưới những tán cây này, người dân thường tụ tập nghỉ ngơi, trò chuyện sau những chuyến đánh bắt vất vả. Trẻ con nô đùa, chơi đùa với những con sóng nhỏ vỗ về bờ cát.
Chợ cá họp vào mỗi buổi chiều khi những chiếc thuyền trở về sau một ngày dài đánh bắt. Đủ loại hải sản tươi ngon được bày bán: tôm, cua, ghẹ, mực và vô số loại cá biển đặc sản. Không khí chợ nhộn nhịp với tiếng mặc cả, tiếng cười nói vui vẻ. Mùi biển mặn mòi hòa quyện với mùi cá tươi tạo nên hương vị đặc trưng của vùng biển quê tôi. Quê hương tôi tuy không giàu có nhưng đẹp bình dị, mộc mạc với những con người chân thành, cần cù và dũng cảm.
Bài văn tả về quê hương lớp 5 – Mẫu 8
Quê hương tôi là một miền quê nhỏ nằm dưới chân dãy núi Hoàng Liên Sơn hùng vĩ. Núi non trùng điệp bao quanh làng như bức tường thành vững chãi, che chở cho người dân. Những buổi sáng sớm, sương mù phủ trắng cả thung lũng, chỉ nhìn thấy những đỉnh núi cao vút hiện ra như những hòn đảo nổi giữa biển mây bồng bềnh.
Những thửa ruộng bậc thang uốn lượn theo sườn đồi như những đường viền mềm mại trên chiếc áo khổng lồ của đất mẹ. Mùa nước đổ, ruộng bậc thang như những tấm gương phản chiếu ánh mặt trời, tạo nên khung cảnh huyền ảo, kỳ vĩ. Mùa lúa chín, từng thửa ruộng chuyển màu vàng óng, tạo nên bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp mà không người họa sĩ nào có thể vẽ nên.
Nhà sàn gỗ là kiểu nhà truyền thống của người dân tộc nơi đây. Nhà được dựng cao khỏi mặt đất để tránh ẩm thấp và thú dữ. Dưới sàn nhà là nơi để nông cụ và là chỗ trú cho gia súc. Trên sàn là nơi sinh hoạt của gia đình với bếp lửa luôn cháy đỏ rực, tỏa hơi ấm trong những đêm đông giá lạnh.
Những ngày hội xuân, cả bản làng tưng bừng trong tiếng khèn, tiếng sáo và điệu múa xòe uyển chuyển. Các chàng trai, cô gái trong trang phục dân tộc rực rỡ sắc màu nhảy múa, ca hát quanh đống lửa bập bùng. Rượu ngô được mời từng người, tình làng nghĩa xóm được thắt chặt qua những câu chuyện, những bài hát dân gian truyền miệng. Quê hương tôi tuy còn nhiều khó khăn nhưng giàu bản sắc văn hóa, đẹp hoang sơ và đầy tình người ấm áp.
Bài văn tả về quê hương lớp 5 – Mẫu 9
Quê hương tôi là một vùng đất ven biển miền Trung. Biển xanh bao la trải dài đến tận chân trời, nơi nước biển gặp bầu trời tạo nên đường viền mờ ảo. Những con sóng vỗ về bờ cát, tạo nên âm thanh rì rào, dịu êm như khúc hát ru của thiên nhiên. Bãi biển cát trắng mịn màng uốn lượn theo đường bờ biển tạo nên vẻ đẹp hoang sơ, quyến rũ.
Làng chài nhỏ của tôi nằm sát bờ biển, những ngôi nhà nhỏ xinh san sát nhau. Mái ngói đỏ au nằm ẩn mình dưới tán dừa xanh mát. Sân nhà rộng rãi là nơi ngư dân phơi lưới, phơi cá khô và các sản vật biển khác. Mỗi sáng sớm, bến cảng tấp nập với hàng trăm chiếc thuyền đánh cá lớn nhỏ chuẩn bị ra khơi. Tiếng máy nổ, tiếng người nói cười, tiếng hò reo tạo nên bầu không khí sôi động, tràn đầy sức sống.
Những rặng dừa xanh ngả bóng xuống bãi biển tạo nên khung cảnh nhiệt đới đặc trưng. Trái dừa xanh mát lành giải khát cho người dân và du khách trong những ngày hè oi bức. Hàng dừa cũng là nơi trú ẩn lý tưởng, nơi mọi người ngồi nghỉ ngơi, ngắm nhìn biển cả bao la.
Chợ cá họp vào mỗi buổi chiều khi những chiếc thuyền trở về sau một ngày dài đánh bắt. Đủ loại hải sản tươi ngon được bày bán: tôm, cua, ghẹ, mực và vô số loại cá biển đặc sản. Không khí chợ nhộn nhịp với tiếng mặc cả, tiếng cười nói vui vẻ. Mùi biển mặn mòi hòa quyện với mùi cá tươi tạo nên hương vị đặc trưng của vùng biển quê tôi. Quê hương tôi tuy không giàu có nhưng đẹp bình dị, mộc mạc với những con người chân thành, cần cù và dũng cảm.
Bài văn tả về quê hương lớp 5 – Mẫu 10
Quê hương tôi là một miền quê nhỏ nằm giữa đồng bằng Bắc Bộ. Cánh đồng lúa trải rộng bát ngát đến tận chân trời, tạo nên bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Mùa lúa xanh, cả cánh đồng như tấm thảm nhung mềm mại, gió thổi tạo nên những gợn sóng lúa đẹp mắt. Mùa lúa chín, cánh đồng chuyển sang màu vàng óng ánh dưới ánh nắng mặt trời, như biển vàng bát ngát.
Con đường làng nhỏ uốn lượn giữa những thửa ruộng, hai bên đường là hàng tre xanh cao vút. Tre già măng mọc, đời đời sinh sôi, vươn cao như những người lính canh gác làng quê. Gió thổi qua kẽ lá tre tạo nên âm thanh xào xạc như tiếng thì thầm kể chuyện về lịch sử hào hùng của làng. Dưới tán tre là những đứa trẻ nô đùa, chơi những trò chơi dân gian thú vị.
Những ngôi nhà nhỏ xinh nằm san sát nhau tạo nên xóm làng ấm cúng. Mái ngói đỏ au nằm ẩn mình dưới tán cây cổ thụ xanh um. Hàng rào dâm bụt đỏ rực bao quanh mỗi nhà như những người lính canh gác trung thành. Sân nhà rộng rãi là nơi phơi thóc, phơi quần áo và là nơi trẻ con tụ tập vui chơi mỗi chiều.
Ngôi đình làng cổ kính nằm dưới tán cây đa già trăm tuổi là nơi gìn giữ những giá trị văn hóa truyền thống của làng. Vào những ngày lễ hội, cả làng tụ họp nơi đây, cùng nhau dâng hương, cầu mong một năm mưa thuận gió hòa, mùa màng bội thu. Người già kể chuyện ngày xưa, trẻ con chơi đùa, thanh niên nam nữ gặp gỡ, trao ánh mắt, nụ cười trong không khí lễ hội tưng bừng. Quê hương tôi tuy giản dị, bình yên nhưng chứa đựng tình cảm thiêng liêng khó tả, nơi tôi luôn nhớ về dù có đi đâu xa.
Bài văn tả về quê hương lớp 5 – Mẫu 11
Quê hương tôi là một làng nhỏ nằm giữa vùng đồng bằng sông Hồng. Cánh đồng lúa trải rộng mênh mông, xanh mướt vào mùa lúa non và vàng óng vào mùa lúa chín. Mỗi buổi sáng, làn sương mỏng phủ trắng mặt đồng tạo nên khung cảnh huyền ảo như trong tranh vẽ. Những người nông dân cần mẫn với chiếc nón lá đội đầu, từng nhóm làm việc trên đồng, tạo nên bức tranh lao động đẹp đẽ của làng quê.
Con đê làng chạy dài bên dòng sông Hồng đỏ ngầu phù sa. Trên đê là con đường nhỏ rợp bóng cây xanh, nơi người dân đi lại, trẻ con vui đùa và người già ngồi hóng mát mỗi chiều. Dưới chân đê là những vườn rau xanh mướt, được người dân chăm sóc tỉ mỉ từng ngày. Rau quả tươi ngon từ những vườn này không chỉ đủ cho người dân trong làng mà còn được mang ra chợ bán.
Ngôi nhà thờ họ cổ kính nằm giữa làng là niềm tự hào của người dân. Kiến trúc cổ với những họa tiết chạm khắc tinh xảo trên gỗ, những câu đối, hoành phi thể hiện truyền thống hiếu học, tôn sư trọng đạo của dân làng. Vào những dịp giỗ họ, người dân dù đi xa cũng trở về quê hương, tụ họp đông đủ, cùng nhau dâng hương tưởng nhớ tổ tiên.
Làng tôi còn nổi tiếng với nghề thủ công truyền thống: đan lát. Những đôi bàn tay khéo léo của người dân làng tạo nên những chiếc giỏ, chiếc thúng, chiếc rổ… đủ hình dáng, kích cỡ từ những sợi tre, sợi mây mềm mại. Sản phẩm từ nghề thủ công này không chỉ phục vụ đời sống hàng ngày mà còn được xuất khẩu đi nhiều nơi, mang lại thu nhập ổn định cho người dân. Quê hương tôi tuy không có cảnh núi non hùng vĩ hay biển cả bao la nhưng có vẻ đẹp bình dị, thân thương khiến lòng người xao xuyến mỗi khi nhớ về.
Bài văn tả về quê hương lớp 5 – Mẫu 12
Quê hương tôi là một vùng đất ven biển miền Trung. Bãi biển dài với cát trắng mịn uốn lượn theo đường bờ biển tạo nên khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp. Nước biển xanh ngắt, trong vắt nhìn thấy cả những viên sỏi nhỏ dưới đáy. Những con sóng nhẹ nhàng vỗ về bờ cát, tạo nên âm thanh rì rào như khúc nhạc du dương của thiên nhiên.
Làng chài nhỏ của tôi nằm sát bờ biển, những ngôi nhà nhỏ xinh san sát nhau. Mái ngói đỏ au nằm ẩn mình dưới tán dừa xanh mát. Sân nhà rộng rãi là nơi ngư dân phơi lưới, phơi cá khô và các sản vật biển khác. Mỗi sáng sớm, bến cảng tấp nập với hàng trăm chiếc thuyền đánh cá lớn nhỏ chuẩn bị ra khơi. Tiếng máy nổ, tiếng người nói cười, tiếng hò reo tạo nên bầu không khí sôi động, tràn đầy sức sống.
Những rặng dừa xanh ngả bóng xuống bãi biển tạo nên khung cảnh nhiệt đới đặc trưng. Trái dừa xanh mát lành giải khát cho người dân và du khách trong những ngày hè oi bức. Hàng dừa cũng là nơi trú ẩn lý tưởng, nơi mọi người ngồi nghỉ ngơi, ngắm nhìn biển cả bao la.
Chợ cá họp vào mỗi buổi chiều khi những chiếc thuyền trở về sau một ngày dài đánh bắt. Đủ loại hải sản tươi ngon được bày bán: tôm, cua, ghẹ, mực và vô số loại cá biển đặc sản. Không khí chợ nhộn nhịp với tiếng mặc cả, tiếng cười nói vui vẻ. Mùi biển mặn mòi hòa quyện với mùi cá tươi tạo nên hương vị đặc trưng của vùng biển quê tôi. Quê hương tôi tuy không giàu có nhưng đẹp bình dị, mộc mạc với những con người chân thành, cần cù và dũng cảm.
Bài văn tả về quê hương lớp 5 – Mẫu 13
Quê hương tôi là một miền quê nhỏ nằm ven sông Hồng. Dòng sông uốn lượn như dải lụa đỏ ôm trọn lấy làng quê yên bình. Nước sông đỏ ngầu phù sa màu mỡ, mang theo nguồn sống dồi dào cho cánh đồng lúa bát ngát. Trên dòng sông, những chiếc thuyền nhỏ chở đầy hàng hóa, hoa quả di chuyển nhẹ nhàng, tạo nên bức tranh giao thương sôi động.
Cánh đồng làng tôi trải dài đến tận chân trời. Mùa lúa xanh, cả cánh đồng như tấm thảm nhung mềm mại, gió thổi tạo nên những gợn sóng lúa đẹp mắt. Mùa lúa chín, cánh đồng chuyển sang màu vàng óng ánh dưới ánh nắng mặt trời, như biển vàng bát ngát. Những người nông dân cần mẫn cúi lưng gặt lúa, niềm vui hiện rõ trên gương mặt đen sạm vì nắng gió.
Con đường làng nhỏ uốn lượn giữa những thửa ruộng, hai bên đường là hàng tre xanh cao vút. Tre già măng mọc, đời đời sinh sôi, vươn cao như những người lính canh gác làng quê. Gió thổi qua kẽ lá tre tạo nên âm thanh xào xạc như tiếng thì thầm kể chuyện về lịch sử hào hùng của làng. Dưới tán tre là những đứa trẻ nô đùa, chơi những trò chơi dân gian thú vị.
Ngôi đình làng cổ kính nằm dưới tán cây đa già trăm tuổi là nơi gìn giữ những giá trị văn hóa truyền thống của làng. Kiến trúc cổ với những họa tiết chạm khắc tinh xảo trên gỗ, những câu đối, hoành phi thể hiện truyền thống hiếu học, tôn sư trọng đạo của dân làng. Vào những ngày lễ hội, cả làng tụ họp nơi đây, cùng nhau dâng hương, cầu mong một năm mưa thuận gió hòa, mùa màng bội thu. Quê hương tôi tuy giản dị, bình yên nhưng chứa đựng tình cảm thiêng liêng khó tả, nơi tôi luôn nhớ về dù có đi đâu xa.
Bài văn tả về quê hương lớp 5 – Mẫu 14
Quê hương tôi là một vùng đất miền Trung khô cằn, nắng gió. Mùa hè, nắng như đổ lửa xuống mặt đất, làm nứt nẻ từng thửa ruộng. Mùa đông, gió bấc thổi rét buốt, xuyên qua kẽ hở của những ngôi nhà tranh đơn sơ. Thế nhưng, chính trong khó khăn ấy, quê hương tôi vẫn hiện lên đẹp đẽ với vẻ đẹp mộc mạc, bình dị.
Những thửa ruộng nhỏ được người dân chăm chút từng tấc đất. Mùa mưa hiếm hoi, cả làng hân hoan, nô nức ra đồng cấy lúa. Những hạt giống được gieo trồng với hy vọng về một vụ mùa bội thu. Cả làng như sống lại, sinh động hơn với màu xanh của lúa, của rau màu và tiếng cười nói, hò reo của người dân.
Con đường làng nhỏ hẹp, lát đá cuội trắng. Hai bên đường là những hàng cây xanh được trồng để chắn gió, chắn cát. Những ngôi nhà nhỏ nằm san sát nhau, mái ngói đỏ au hoặc mái tranh đơn sơ tạo nên bức tranh làng quê giản dị. Sân nhà rộng rãi là nơi phơi lúa, phơi quần áo và là nơi trẻ con tụ tập vui chơi mỗi chiều.
Ngôi trường làng nhỏ xinh nằm giữa làng là niềm tự hào của người dân. Ngôi trường tuy nhỏ nhưng đã đào tạo nên nhiều thế hệ học sinh giỏi, nhiều người đã trở thành bác sĩ, kỹ sư, giáo viên… góp phần xây dựng quê hương. Tiếng trống trường vang lên mỗi buổi sáng, tiếng cười nói, đọc bài của học trò vang vọng khắp làng, tạo nên bầu không khí học tập sôi nổi. Quê hương tôi tuy nghèo khó nhưng giàu tình người, nơi mỗi người dân sống đoàn kết, yêu thương, đùm bọc lẫn nhau trong cuộc sống.
Bài văn tả về quê hương lớp 5 – Mẫu 15
Quê hương tôi là một vùng đất ven biển miền Trung. Bãi biển dài với cát trắng mịn uốn lượn theo đường bờ biển tạo nên khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp. Nước biển xanh ngắt, trong vắt nhìn thấy cả những viên sỏi nhỏ dưới đáy. Những con sóng nhẹ nhàng vỗ về bờ cát, tạo nên âm thanh rì rào như khúc nhạc du dương của thiên nhiên.
Làng chài nhỏ của tôi nằm sát bờ biển, những ngôi nhà nhỏ xinh san sát nhau. Mái ngói đỏ au nằm ẩn mình dưới tán dừa xanh mát. Sân nhà rộng rãi là nơi ngư dân phơi lưới, phơi cá khô và các sản vật biển khác. Mỗi sáng sớm, bến cảng tấp nập với hàng trăm chiếc thuyền đánh cá lớn nhỏ chuẩn bị ra khơi. Tiếng máy nổ, tiếng người nói cười, tiếng hò reo tạo nên bầu không khí sôi động, tràn đầy sức sống.
Những rặng dừa xanh ngả bóng xuống bãi biển tạo nên khung cảnh nhiệt đới đặc trưng. Trái dừa xanh mát lành giải khát cho người dân và du khách trong những ngày hè oi bức. Hàng dừa cũng là nơi trú ẩn lý tưởng, nơi mọi người ngồi nghỉ ngơi, ngắm nhìn biển cả bao la.
Chợ cá họp vào mỗi buổi chiều khi những chiếc thuyền trở về sau một ngày dài đánh bắt. Đủ loại hải sản tươi ngon được bày bán: tôm, cua, ghẹ, mực và vô số loại cá biển đặc sản. Không khí chợ nhộn nhịp với tiếng mặc cả, tiếng cười nói vui vẻ. Mùi biển mặn mòi hòa quyện với mùi cá tươi tạo nên hương vị đặc trưng của vùng biển quê tôi. Quê hương tôi tuy không giàu có nhưng đẹp bình dị, mộc mạc với những con người chân thành, cần cù và dũng cảm.
Bài văn tả về quê hương lớp 5 – Mẫu 16
Quê hương tôi là một miền quê nhỏ nằm giữa vùng đồng bằng Bắc Bộ. Cánh đồng lúa trải rộng bát ngát đến tận chân trời, tạo nên bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Mùa lúa xanh, cả cánh đồng như tấm thảm nhung mềm mại, gió thổi tạo nên những gợn sóng lúa đẹp mắt. Mùa lúa chín, cánh đồng chuyển sang màu vàng óng ánh dưới ánh nắng mặt trời, như biển vàng bát ngát.
Con đường làng nhỏ uốn lượn giữa những thửa ruộng, hai bên đường là hàng tre xanh cao vút. Tre già măng mọc, đời đời sinh sôi, vươn cao như những người lính canh gác làng quê. Gió thổi qua kẽ lá tre tạo nên âm thanh xào xạc như tiếng thì thầm kể chuyện về lịch sử hào hùng của làng. Dưới tán tre là những đứa trẻ nô đùa, chơi những trò chơi dân gian thú vị.
Những ngôi nhà nhỏ xinh nằm san sát nhau tạo nên xóm làng ấm cúng. Mái ngói đỏ au nằm ẩn mình dưới tán cây cổ thụ xanh um. Hàng rào dâm bụt đỏ rực bao quanh mỗi nhà như những người lính canh gác trung thành. Sân nhà rộng rãi là nơi phơi thóc, phơi quần áo và là nơi trẻ con tụ tập vui chơi mỗi chiều.
Ngôi đình làng cổ kính nằm dưới tán cây đa già trăm tuổi là nơi gìn giữ những giá trị văn hóa truyền thống của làng. Vào những ngày lễ hội, cả làng tụ họp nơi đây, cùng nhau dâng hương, cầu mong một năm mưa thuận gió hòa, mùa màng bội thu. Người già kể chuyện ngày xưa, trẻ con chơi đùa, thanh niên nam nữ gặp gỡ, trao ánh mắt, nụ cười trong không khí lễ hội tưng bừng. Quê hương tôi tuy giản dị, bình yên nhưng chứa đựng tình cảm thiêng liêng khó tả, nơi tôi luôn nhớ về dù có đi đâu xa.
Bài văn tả về quê hương lớp 5 – Mẫu 17
Quê hương tôi là một làng nhỏ nằm ven sông Hồng. Dòng sông uốn lượn như dải lụa đỏ ôm trọn lấy làng quê yên bình. Mỗi buổi sáng sớm, làn sương mỏng phủ trắng mặt sông tạo nên khung cảnh huyền ảo như trong cổ tích. Tiếng gà gáy sáng, tiếng chim hót líu lo hòa quyện cùng tiếng nước chảy róc rách tạo nên bản nhạc đồng quê đầy sức sống.
Đường làng quê tôi rợp bóng tre xanh. Hàng tre già cao vút, thẳng tắp như những người lính canh gác cho làng. Gió thổi qua kẽ lá tre tạo nên những âm thanh xào xạc như tiếng thì thầm kể chuyện về lịch sử hào hùng của làng. Dưới tán tre là những đứa trẻ nô đùa, chơi trò chơi dân gian vui nhộn.
Cánh đồng làng tôi trải dài bát ngát. Mùa lúa chín, cả cánh đồng vàng rực như tấm thảm khổng lồ được dệt từ những sợi vàng óng ánh. Những người nông dân cần mẫn cúi lưng gặt lúa, niềm vui hiện rõ trên gương mặt đen sạm vì nắng gió. Tiếng cười nói, tiếng hò vang vọng khắp cánh đồng tạo nên bức tranh mùa gặt tràn đầy sức sống.
Ngôi đình làng cổ kính nằm dưới tán cây đa già trăm tuổi là nơi gìn giữ những giá trị văn hóa truyền thống của làng. Vào những ngày lễ hội, cả làng tụ họp nơi đây, cùng nhau dâng hương, cầu mong một năm mưa thuận gió hòa, mùa màng bội thu. Quê hương tôi tuy giản dị, bình yên nhưng chứa đựng tình cảm thiêng liêng khó tả, nơi tôi luôn nhớ về dù có đi đâu xa.
Bài văn tả về quê hương lớp 5 – Mẫu 18
Quê hương tôi là một vùng quê nhỏ nằm ven biển miền Trung. Bãi biển dài với cát trắng mịn uốn lượn theo đường bờ biển, tạo nên khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp. Nước biển xanh ngắt, trong vắt đến mức có thể nhìn thấy những viên sỏi nhỏ, những con sò, ốc nhiều màu sắc dưới đáy. Những con sóng nhẹ nhàng vỗ về bờ cát, tạo nên âm thanh rì rào như khúc nhạc du dương của thiên nhiên.
Làng chài nhỏ của tôi nằm sát bờ biển, những ngôi nhà nhỏ xinh san sát nhau. Mái ngói đỏ au nằm ẩn mình dưới tán dừa xanh mát. Sân nhà rộng rãi là nơi ngư dân phơi lưới, phơi cá khô và các sản vật biển khác. Mỗi sáng sớm, bến cảng tấp nập với hàng trăm chiếc thuyền đánh cá lớn nhỏ chuẩn bị ra khơi. Tiếng máy nổ, tiếng người nói cười, tiếng hò reo tạo nên bầu không khí sôi động, tràn đầy sức sống.
Những rặng dừa xanh ngả bóng xuống bãi biển tạo nên khung cảnh nhiệt đới đặc trưng. Trái dừa xanh mát lành giải khát cho người dân và du khách trong những ngày hè oi bức. Hàng dừa cũng là nơi trú ẩn lý tưởng, nơi mọi người ngồi nghỉ ngơi, ngắm nhìn biển cả bao la.
Chợ cá họp vào mỗi buổi chiều khi những chiếc thuyền trở về sau một ngày dài đánh bắt. Đủ loại hải sản tươi ngon được bày bán: tôm, cua, ghẹ, mực và vô số loại cá biển đặc sản. Không khí chợ nhộn nhịp với tiếng mặc cả, tiếng cười nói vui vẻ. Mùi biển mặn mòi hòa quyện với mùi cá tươi tạo nên hương vị đặc trưng của vùng biển quê tôi. Quê hương tôi tuy không giàu có nhưng đẹp bình dị, mộc mạc với những con người chân thành, cần cù và dũng cảm.
Bài văn tả về quê hương lớp 5 – Mẫu 19
Quê hương tôi là một miền quê nhỏ nằm giữa vùng đồng bằng sông Cửu Long. Khắp nơi là những kênh rạch chằng chịt như mạng nhện, nối liền các xóm làng, tạo nên hệ thống giao thông đường thủy đặc trưng. Nước sông đục phù sa màu mỡ, nuôi sống cây trái sum suê và đàn cá tôm béo ngậy.
Những vườn cây ăn trái xanh um quanh năm. Mùa nào thức nấy, từ sầu riêng, măng cụt, chôm chôm đến xoài, nhãn, vú sữa… trĩu quả trên cành. Những trái cây chín mọng tỏa hương thơm ngọt ngào, quyến rũ. Vườn nhà nào cũng có vài cây dừa cao vút, trái dừa xanh mát lành là thức uống giải khát lý tưởng trong những ngày hè oi bức.
Nhà cửa ở quê tôi thường được xây dựng theo kiểu nhà ba gian hai chái truyền thống. Mái ngói đỏ au, cột gỗ chắc chắn và đặc biệt là chiếc hiên rộng rãi – nơi gia đình sum họp, trò chuyện mỗi buổi chiều. Trước nhà thường có ao cá nhỏ, bờ ao trồng các loại rau thơm, rau gia vị phục vụ nhu cầu hàng ngày.
Chợ nổi là nét văn hóa độc đáo của quê hương tôi. Những chiếc ghe, xuồng chở đầy hàng hóa, hoa quả tụ họp từ sáng sớm. Người mua, kẻ bán tấp nập trên sông nước tạo nên khung cảnh nhộn nhịp, sôi động. Tiếng rao hàng, tiếng mặc cả, tiếng cười nói hòa quyện với tiếng máy ghe tạo nên bản nhạc đặc trưng của chợ nổi miền Tây. Quê hương tôi tuy giản dị nhưng đầy ắp tình người, nơi mỗi người dân sống chân thành, mộc mạc và luôn sẵn sàng giúp đỡ nhau trong cuộc sống.
Bài văn tả về quê hương lớp 5 – Mẫu 20
Quê hương tôi là một miền quê nhỏ nằm giữa vùng núi cao nguyên phía Bắc. Những dãy núi trùng điệp nối tiếp nhau tạo nên đường chân trời hùng vĩ. Mây trắng bồng bềnh quấn quanh những đỉnh núi cao như những dải lụa mềm mại, tạo nên khung cảnh huyền ảo, kỳ bí. Rừng thông xanh ngắt phủ kín các sườn núi, tỏa hương thơm dịu mát, trong lành.
Những bản làng nhỏ của đồng bào dân tộc nằm rải rác trên các thung lũng. Nhà sàn gỗ được dựng khéo léo, mái nhà lợp bằng lá cọ hoặc tranh tạo nên nét kiến trúc đặc trưng miền núi. Khói bếp từ các mái nhà bay lên uốn lượn trong không trung, tạo nên bức tranh làng bản bình yên, thơ mộng giữa núi rừng hùng vĩ.
Những thửa ruộng bậc thang được tạo nên bởi bàn tay khéo léo của người dân tộc thiểu số trải dài trên sườn núi. Mùa nước đổ, những thửa ruộng bậc thang như những tấm gương khổng lồ phản chiếu ánh mặt trời, tạo nên khung cảnh kỳ vĩ hiếm có. Mùa lúa chín, cả sườn núi nhuộm một màu vàng rực rỡ, những cô gái dân tộc trong trang phục truyền thống sặc sỡ gặt lúa, ca hát vang núi rừng.
Những ngày hội xuân, cả bản làng tưng bừng trong tiếng chiêng, tiếng trống. Các chàng trai, cô gái trong trang phục dân tộc rực rỡ sắc màu nhảy múa quanh đống lửa bập bùng. Rượu cần được mời từng người, tình làng nghĩa xóm được thắt chặt qua những câu chuyện, những bài hát dân gian được truyền từ đời này sang đời khác. Quê hương tôi tuy còn nhiều khó khăn nhưng vẫn giữ được nét văn hóa độc đáo, vẻ đẹp hoang sơ, hùng vĩ và tình người ấm áp.
Xem thêm: